2013-05-11 Vatican Radio

(Vatican Radio) Lời cầu nguyện chính thật sẽ mở lòng chúng ta cho Chúa Cha và những người anh chị em thiếu thốn nhất của chúng ta. Đây là trọng tâm của bài giảng của Đức Thánh Cha Phanxicô trong Thánh Lễ sáng Thứ Bẩy trong nhà nguyện của Domus Sanctae Marthae tại Vatican, với sự hiện diện của các nhân viên của Đoàn Cảnh Binh Vatican và một nhóm ký giả báo chí Á Căn Đình và gia đình của họ.

Bài giảng của Đức Thánh Cha chú trọng vào Phúc Âm của ngày hôm nay, trong đó Chúa Giêsu nói: “Nếu anh em xin Chúa Cha điều gì nhân danh Thầy, thì Người sẽ ban cho anh em.” Bình giải về lời Chúa Giêsu, Đức Thánh Cha nói: “Có một cái gì mới lạ ở đây, một cái gì thay đổi: đây là một điều mới lạ trong kinh nguyện. Chúa Cha sẽ ban cho chúng ta mọi sự, nhưng luôn luôn nhân danh Chúa Giêsu.” Chúa Kitô lên với Chúa Cha, Người bước vào “Thiên Đàng”, mở các cửa và để cho cửa mở rộng vì “Chính Người là cửa,” và “Người cầu bầu cho chúng ta,” “cho đến ngày tận thế”:

Người cầu cho chúng ta trước Chúa Cha. Tôi luôn luôn ưa thích điều này. Chúa Giêsu khi sống lại, có một thân mình tuyệt đẹp: các vết thương của roi đòn và gai nhọn đã biến đi. Tất cả những vết bầm tím vì bị tra tấn đã được chữa lành và tan biến. Nhưng Chúa vẫn luôn luôn giữ lại các vết thương [trên bàn tay, bàn chân và cạnh sườn], vì chính những vết thương này là lời cầu bầu với Chúa Cha. [Như là Chúa Giêsu đang nói,] ‘Nhưng… Cha hãy nhìn coi,’. .. người này đang xin Cha những điều này nhân danh Con, Cha nhìn coi.’ Đây là điều mới lạ Chúa Giêsu loan báo cho chúng ta. Người cho hay điều mới lạ này: là phải trông cậy vào cuộc Khổ Nạn của Người, tin tưởng vào sự Chiến Thắng của Người đối với sự chết, tin tưởng nơi các vết thương của Người. Người là thầy cả và đây là của lễ hy sinh: những vết thương của Người – và điều này ban cho chúng ta niềm tin cậy, và can đảm để cầu nguyện.”

Đức Thánh Cha ghi nhận là rất nhiều lần chúng ta chán nản khi cầu nguyện, ngài tiếp là cầu nguyện không phải là xin điều này hay điều kia, nhưng là “sự cầu bầu của Chúa Giêsu, trước mặt Chúa Cha đã bầy ra những vết thương để Chúa Cha thấy:

“Cầu nguyện với Chúa Cha nhân danh Chúa Giêsu cởi mở lòng chúng ta. Lời cầu làm cho chúng ta chán nản luôn luôn khép kín trong chúng ta, như những ý tưởng đến rồi đi. Nhưng lời cầu nguyện chính thật là việc làm cho chúng ta thoát ra khỏi chính mình để đến với Chúa Cha nhân danh Chúa Giêsu: [cầu nguyện đích thực] là một sự xuất hành để ra khỏi chính mình.”

Đức Thánh Cha Phanxicô tiếp lời để hỏi chúng ta làm sao “để nhận biết các vết thương của Chúa Giêsu trên Thiên Đàng,” và, “đâu là trường học,” nơi chúng ta học để nhận biết cac vết thương của Chúa Giêsu, những vết thương của sự cầu bầu của thầy cả? Đức Thánh Cha nói rằng có một sự xuất hành khác để đi ra khỏi chính chúng ta, và để đi tới những vết thương của tha nhân, của những người anh chị em thiếu thốn:

“Nếu chúng ta không thể thoát ra khỏi chúng ta để đến vói những người anh em thiếu thốn, những người bệnh tật, dốt nát, nghèo đói, bị khai thác – nếu chúng ta không thể thực hiện việc xuất hành ra khỏi chúng ta, và đi tới các vết thương này, thì chúng ta sẽ không bao giờ học biết sự tự do này để giúp chúng ta đi qua cuộc xuất hành ra khỏi chúng ta, để đến những vết thương của Chúa Giêsu. Có hai việc xuất hành: một để tới những vết thương của Chúa Giêsu, và một để tới những vết thương của các anh chị em chúng ta. Và đây là đường lối Chúa Giêsu mong muốn phải có trong kinh nguyện của chúng ta.”

Đức Thánh Cha Phanxicô kết luận: “Đây là cách cầu nguyện mới mẻ: với niềm tin, và lòng can đảm để giúp chúng ta biết là Chúa Giêsu đang ở trước mặt Chúa Cha, cho Chúa Cha thấy những vết thương của Người; và giúp chúng ta có lòng khiêm tốn của những kẻ đi học cách nhận biết và tìm thấy những vết thương của Chúa Giêsu nơi những người anh em thiếu thốn, họ vẫn còn đang vác thập giá và vẫn chưa chiến thắng như Chúa Giêsu đã chiến thắng.”