Ngày 25-09-2008
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Cầu nguyện theo lối chiêm niệm (3)
Vũ Văn An
04:11 25/09/2008
Cầu nguyện theo lối chiêm niệm(tiếp theo)

4. Phẩm chất đời bạn

Giờ cầu nguyện thinh lặng như thế này phải quan trọng đối với trọn cuộc sống làm người Kitô hữu, làm tu sĩ và làm linh mục của qúy vị. Phần lớn các tu sĩ vốn cảm nghiệm ơn gọi nguyên thủy của họ như một ơn gọi sống phó thác cho Chúa và tận tụy phục vụ Người, nhưng cũng thêm rằng Chúa hứa cho các vị một cuộc sống trong đó, các vị sẽ cảm nghiệm được, một cách đặc biệt, nhận thức về Người và về tình yêu của Người.

Giờ chiêm niệm này có mục đích dẫn qúy vị đạt được lời hứa ấy cách trọn vẹn.

Nhưng đời bạn phải sẵn sàng đón nhận ơn thánh này hai cách.

(a) Thứ nhất, bạn phải cố gắng biểu lộ được sự phó thác liên tục kia bằng cách tách mình ra khỏi bạo lực mà tiến vào những phương cách bất bạo động và hiếu hòa, ra khỏi bất cứ thứ dối trá nào mà tiến vào tính chân thực hoàn toàn và hòa hợp nội tâm, ra khỏi tính vị kỷ mà tiến vào sự nhậy cảm đối với nhu cầu, quyền lợi và cảm xúc của người khác, ra khỏi tính chiều chuộng thân xác mà bước vào ý thức tự nhiên biết giữ gìn tâm và trí luôn trong trắng, ra khỏi tính chiếm hữu và tham lam mà bước vào tính cho đi và chia sẻ…

Nói cách khác, bạn phải cương quyết chống lại các khuynh hướng tồi bại muốn làm Chúa Thánh Thần đau buồn và giết hại linh hồn mình: kiêu ngạo tiếng tăm, ghen tương đố kỵ, giận dữ bạo hành, chiều chuộng thân xác và không trong sạch, ươn lười và tham lam. Bạn phải chào mời vào tâm hồn bạn các hoa trái của Chúa Thánh Thần: tình yêu chân thực, niềm vui trong Chúa Thánh Thần, bình an trong tâm hồn, nhẫn nại trong cách cư xử, nhân từ với hết mọi người, tốt lành trong các ý hướng, chân thật trong mọi giao tiếp, dịu dàng đối với mình và đối với người ngoài, luôn tự chủ trong tâm hồn và trí khôn.

Tất cả những điều trên đều có thể thực hiện được bao lâu bạn biết mở lòng và mở đời bạn cho Thần Trí Chúa Giêsu. Và bản tính con người là thế, nó đòi bạn phải không ngừng hoán cải ăn năn.

(b) Thứ hai, bạn phải nuôi dưỡng liên tục trong chính bạn lòng khao khát Chúa, lòng khao khát được thấy lời hứa từ ban đầu của Người đối với bạn được thể hiện hoàn toàn.

Có thể bạn không có được những cảm tình cao độ như họ nhưng ít nhất bạn nên có thiện cảm với người viết những giòng sau đây về sự thu hút của Chúa:

“Nếu sự thu hút bạn cảm thấy khi đọc hay khi nghe về việc này (tức tình yêu chiêm niệm về Chúa) tự nó chiếm hữu bạn đến độ vào giường với bạn, thức dậy với bạn vào buổi sáng, theo bạn suốt ngày trong mọi việc bạn làm, phân cách bạn với mọi thực hành hàng ngày…; nếu sự lôi cuốn ấy …khiến bạn thay đổi cả cách nhìn của bạn và làm bạn luôn nở nụ cười trên môi; nếu trong khi nó tồn tại, điều gì cũng trở thành ủi an và không điều gì có thể làm bạn phật lòng; nếu bạn dám chạy cả hàng ngàn cây số để nói truyện với một người bạn biết rõ cũng có cùng một cảm nhận như bạn; nếu khi tới nơi, bạn thấy mình chẳng có điều gì để nói… ngoại trừ một mình điều ấy; nếu bạn dùng ít lời nhưng đầy thâm trầm và bốc lửa; nếu những lời vắn vỏi của bạn làm cho thế giới tràn đầy khôn ngoan nhưng đối với những kẻ chưa vượt quá được bên kia lý trí chúng chỉ là rồ dại; nếu sự im lặng của bạn là im lặng bình an, nếu lời nói của bạn là lời nói xây dựng, lời cầu nguyện của bạn là lời cầu trong nơi kín đáo, nếu niềm hãnh diện của bạn là niềm hãnh diện thích đáng, nếu tác phong bạn khiêm tốn, nếu tiếng cười của bạn nhẹ nhàng; nếu niềm vui của bạn là niềm vui của trẻ thơ đang nô giỡn; nếu bạn thích ở một mình và ngồi riêng ra vì cảm thấy người khác gây trở ngại cho bạn, không chịu làm điều bạn đang làm; nếu bạn không muốn đọc và nghe chi nếu điều ấy không nói về việc này; thì quả thực đã đủ bằng chứng bạn đang được thu hút vào lối cầu nguyện chiêm niệm chân thực, một lối cầu nguyện vượt quá mọi lời nói và suy tưởng” (36).

Ta cũng nhận ra một lòng thèm khát Chúa cao độ như thế trong lời lẽ của bài thánh ca Jesu, Dulcis Memoria (Ôi Giêsu, kỷ niệm dịu dàng):

“Lạy Chúa Giêsu: chỉ cần nghĩ đến Chúa là trái tim con đã tràn đầy hân hoan vì chẳng có hạnh phúc nào sánh được với niềm vui thấy Chúa hiện diện diụ dàng.

Quyến rũ hơn mọi giai điệu

phấn chấn hơn mọi tin tức,

thỏa lòng hơn mọi ý niệm khác, đó chính là Chúa, lạy Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa.

Lạy Chúa Giêsu: Chúa là hy vọng của tội nhân biết ăn năn

Chúa nhân từ với những ai xin Chúa giúp đỡ

Chúa tốt bụng với những ai tìm kiếm Chúa

Nhưng ai nói được Chúa ra sao đối với người đã tìm thấy Chúa!

Không lời nào diễn tả được, không sách nào giải nghĩa được,

và nếu nhờ kinh nghiệm mà biết được,

bạn chỉ có thể tin: yêu Chúa Giêsu có nghĩa gì.

Khi Chúa đến thăm trái tim con, nó tắm gội trong ánh sáng chân lý, thế giới mất hết sức quyến rũ và một tình yêu bùng cháy trong trái tim con.

Ai đã nếm được Chúa, sẽ đói khát hơn nữa. Ai đã uống được Chúa, sẽ khát khao hơn nữa, nhưng, lạy Chúa Giêsu, chỉ những ai yêu Chúa mới có thể mong chờ Chúa thôi.

Lạy Chúa Giêsu, hãy là niềm vui của con bây giờ và sau này là phần thưởng của con,

xin cho vinh quang của Chúa ngự trong con, đời đời và mãi mãi. Amen.”

Sau đây là hai cách ta có thể sử dụng để nuôi dưỡng và củng cố sức quyến rũ và lòng thèm khát Thiên Chúa:

Cách thứ nhất là ‘Lối Đọc Lời Chúa’ (Lectio Divina): Đây là lối đọc sách thiêng liêng để nguyện gẫm, đọc những bản văn giúp ta cảm nhận, lôi cuốn ta tới Chúa và tới việc cầu nguyện; những bản văn này không cần dài dòng nhưng phải giúp tâm trí ta tràn đầy yêu thương và thèm khát Chúa.

Những bản văn này giúp tâm trí ta suy gẫm sốt sắng, dẫn ta tới việc chiêm niệm. “Bởi thế, nếu bạn tha thiết với việc chiêm niệm, thì hãy siêng năng sốt sắng và liên tục suy gẫm vì đây là cách tuyệt đối sẽ thành công” (37).

“Ta chỉ nên xem sét những công trình thấm nhiễm phẩm tính thần thiêng. Không cần phải nói, Sách Thánh là nguồn trước nhất và tinh ròng hơn cả. Đọc có suy tư thực sự vừa làm Chúa hài lòng vừa là khí cụ đem Người trở lại với chúng ta. Giờ đây, trong trạng thái yên tĩnh, linh hồn ta sẽ nhận được nhiều soi sáng, giúp nó khám phá ra các sắc thái, các ý nghĩa mới mà trước đây nó không hề thấy; những sắc thái và ý nghĩa mới này xuất hiện một cách không khó khăn, giống như một thứ minh quang (enlightenment) hết sức ngọt ngào nhưng đủ chất lượng để được cảm nhận. Lúc ấy, linh hồn ta sẽ hiểu ra rằng Sự Hiện Diện minh quang ấy chính là Chúa Thánh Thần. Ơn Chúa này chính là nhận thức cao hơn, đầy yêu thương về chính Người, và là một gia tăng đức tin của ta vào Sách Thánh của Người” (38).

Cách thứ hai là cầu xin để được ơn biết cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin dạy con cách cầu nguyện, cách nhận biết và yêu mến Chúa trong lối cầu nguyện thinh lặng; Lạy Chúa, xin để Thánh Thần Chúa chiếm hữu con, để Chúa thống trị trong con và qua con…”.

Căn cứ vào Phúc Âm, ta biết rõ a) ta phải cầu xin cho được ơn Chúa Thánh Thần, bằng một đức tin cậy trông; và b) lời cầu xin ấy thế nào cũng được khứng nhận (Lc 11:13).

Nên nhớ: không được ca bài ca tôn sùng một cách coi thường, không được nói lời gì một cách khinh xuất, nhưng đã nói là phải giữ. Không nên ẩu tả bắt đầu lối cầu nguyện này. Chỉ bắt đầu khi đã sẵn sàng và khi đã bắt đầu rồi, không nên quay lưng nhìn lại. Chúa yêu bạn và cần bạn. Người đang chờ dịp để bước vào đời bạn. Một khi đã khởi sự lối cầu nguyện này, bạn sẽ không còn như trước nữa. Người sẽ sử dụng bạn. Đây là chuyện vĩ đại nhất trong đời bạn. Xin ngợi khen Người; alleluia!

Ghi chú

36. Thư Linh Hướng Riêng cũng của tác giả cuốn Đám Mây Vô Minh, (xem ghi chú số 9), Burns & Oates, London, tr.67-68.

37. Đức Hồng Y Lercaro, sách đã dẫn, tr.252 trích dẫn lời Cha Thomas: Chúa Giêsu nói về việc chiêm niệm đã thủ đắc được.

38. Dom G. Belorgey OCSO Thực Hành Việc Cầu Nguyện Trong Tâm Trí (The Practice of Mental Prayer) Mercier Press, Cork, 1951, các tr.144-145.

5. Ý nghĩa và tính thích hợp của lối cầu nguyện chiêm niệm

Lạy Chúa, xin dạy chúng con ‘cách cầu nguyện!’

Người ta thường hỏi Kitô hữu: Các bạn cầu nguyện ra sao? Họ biết rõ sự tận tụy suốt đời của ta trong việc phục vụ nhân loại; họ nhìn nhận trong cuộc sống độc thân của linh mục tu sĩ Công Giáo có một kỷ luật giúp các vị đầy đủ thiên hướng để cầu nguyện; họ ngờ rằng bí quyết tạo ra sức mạnh của ta là việc kết hợp với Chúa trong cầu nguyện, cảm nghiệm trọn vẹn được sự Hiện Diện của Người ở trong ta, nhưng họ muốn biết làm sao chúng ta đạt được điều ấy.

Ấy thế nhưng, phần đông chúng ta thấy câu hỏi của họ khó trả lời tức khắc được. Vì phần lớn chúng ta không quen suy nghĩ về các cách thế, các phương tiện và mục tiêu của cầu nguyện và nhất là các đòi hỏi của nó. Ta thường quen thực hành việc cầu nguyện bằng cách (a) đọc một số kinh đã có sẵn như Thần Vụ, kinh nguyện trong Thánh Lễ, phép lần hạt Mân Côi; (b) suy gẫm mỗi ngày ít phút; và (c) đôi lúc thưa truyện ‘riêng’với Chúa một cách trực tiếp.

Ta vẫn thường cho rằng chỉ cần trung thành với các thói quen cầu nguyện như trên là ta đã chu toàn bổn phận rồi. Thực thế, mục tiêu của việc huấn luyện cầu nguyện, cả trong các tu viện và chủng viện đi chăng nữa, dường như chỉ chú trọng vào việc dẫn nhập người ta vào một chương trình cầu nguyện nào đó và thúc giục họ trung thành với chương trình đó.

Chương trình trên hay lắm thì cũng chỉ là hình thức suy gẫm đơn giản hay cầu nguyện trong tâm trí. Hình thức ấy được thực hành như là một phần trong thời khóa biểu hàng ngày và người ta hy vọng ta cứ thế áp dụng suốt đời. Những lối cầu nguyện vuợt quá hình thức suy gẫm (meditation), tức lối cầu nguyện dùng suy tư, trí tưởng tượng và ý chí, gọi tắt là lối cầu nguyện chiêm niệm, ít khi được trình bầy như một khai triển tự nhiên của lối sống cầu nguyện; vì người ta đã tạo ra cảm tưởng rất thông thường này là lối cầu nguyện đó khó có ai vươn tới được.

Cha Sergius Wroblewski OFM, gần đây, có cho ta một vài lý do lịch sử khiến người ta ngại ngùng trước lối cầu nguyện chiêm niệm này trong Giáo Hội mấy thế kỷ qua (39). Theo ngài, lý do đầu tiên là phần đông người Thệ Phản không những không đánh giá được mà còn hoài nghi lối cầu nguyện này. Lý do thứ hai là những thái quá của các nhà cực đoan thời Trung Cổ như phái thần quang (illuminists) của Tây Ban Nha (40) và thứ nữa là cuộc tranh cãi đáng tiếc giữa Bossuet và Fenelon tại Pháp trong thế kỷ 17. Cuộc chiến thắng của Bossuet khiến cho việc cầu nguyện chiêm niệm trở thành đáng e ngại. Rồi đến sự e ngại đầy kinh hãi đối với chủ nghĩa an tịnh (quietism) (41)… Kinh hãi đến độ không ai dám động tới chữ ‘chiêm niệm’ nữa (42). Do đó, các cộng đoàn tu sĩ và cả các linh mục triều vốn trung kiên với cuộc sống độc thân cũng không có một viễn ảnh chân thực nào về lối cầu nguyện này (43).

Đồng thời, Cha Wroblewski cũng cho ta thấy sự phồn thịnh của lối cầu nguyện này trong Giáo Hội, nhất là thời Trung Cổ, trong đời sống các thánh thuộc mọi thời đại. Ngài cũng đề cập đến hiện tượng ngày nay người ta đang tái khám phá ra vai trò trung tâm của lối cầu nguyện này trong cuộc sống thiêng liêng.

Dù nhìn cách nào, hình thức cầu nguyện này cũng vẫn rất sinh động trong đời sống các thánh và các Kitô hữu nhiệt thành. Nhưng không lúc nào bằng lúc này, Thiên Chúa muốn tái lập hình thức cầu nguyện qúy hóa này cho toàn Dân của Người.

Cha René Voillaume, theo truyền thống cha thánh Charles de Foucauld, vốn khuyến khích việc thực hành lối cầu nguyện chiêm niệm, trong thinh lặng và cô tịch, tốt nhất trước Mình Thánh Chúa trong Phép Bí Tích Cực Trọng, và coi đó như thành phần có ý nghĩa nhất trong cuộc sống thiêng liêng của ta, nhất là đối với các linh mục và tu sĩ. Đã có nơi khuyến cáo các vị giáo sĩ triều nên chuẩn bị chịu chức linh mục bằng những buổi cầu nguyện chiêm niệm như thế này. Cha John Dalrymple, một cha linh hướng kỳ cựu tại Đại Chủng Viện Drygange, bên Tô Cách Lan, khi đưa ra khuyến cáo trên, đã trích dẫn câu nói sau đây của Cha Godin: “Tất cả các vị truyền giáo, tức những vị hoàn toàn hiến thân cho việc Kitô hóa thế giới lao động, hãy là những nhà chiêm niệm đầu tiên”, và chính Cha Godin cũng không phải là một thị nhân (visionary) mắt sáng long lanh, mà là người đứng chung hàng ngũ với giai cấp lao động của Paris (44). Công Đồng Vatican II cũng thúc giục mọi tu sĩ phải biết phối hợp việc tông đồ với việc chiêm niệm” “… vì họ đi tìm Thiên Chúa trên hết mọi sự và chỉ tìm kiếm Người mà thôi, nên các thành viên của từng tu hội phải phối hợp chiêm niệm với lòng mê say Tông Đồ” (45).

Nhưng không phải chỉ có linh mục và tu sĩ mà thôi, xem ra Chúa Thánh Thần còn đang thổi hơi của Người trên toàn bộ xã hội hiện đại, một xã hội đang rất đói khát thiêng liêng và quá bị thế tục hóa này, để đem nó tới một cuộc sống mới, đặc biệt là qua việc đánh thức giới trẻ ngày nay để họ học biết chiêm niệm.

Đức Hồng Y Alfrink khi lên tiếng trước Thượng Hội Đồng Giám Mục Thế Giới tại Rôma năm 1971, đã nhận xét như sau: “Tuy chúng ta đang hết sức bận bịu với các hiệu quả tai hại của diễn trình thế tục hóa, nhưng ở nhiều quốc gia, giới trẻ của chúng ta đã và đang tìm đường trở về với Thiên Chúa và với Chúa Kitô, đang dấn thân vào việc làm cho thế giới tốt hơn, đồng thời tái khám ra đường lối chiêm niệm. Tất cả những điều này đều xẩy ra ở bên ngoài cơ cấu chính thức của các Giáo Hội. Há điều ấy không dẫn ta tới việc xét lại lương tâm mình một cách nghiêm chỉnh hay sao?”.

Ta cũng có thể nói tới mối liên kết giữa chiêm niệm và Phong Trào Canh Tân Đặc Sủng (Charismatic Renewal Movement) hay Phong Trào Thánh Linh Công Giáo (Catholic Pentecostal Movement): trong các buổi cầu nguyện thinh lặng của Phong Trào Đặc Sủng chẳng hạn, ta thấy có một động tác hướng ta tới việc phó mình cho Chúa Thánh Thần trong yêu thương, bình an, vui mừng và cảm tạ. Trong cả hai lối cầu nguyện chiêm niệm, ta đều thấy có việc mở trái tim và mở đời ta lãnh nhận các ơn và hoa trái của Thần Trí Chúa Giêsu, Đấng dẫn ta tới Chúa Cha (46).

Dù sao, cũng như trong thập niên 1960, qua việc cải tổ và lỏng lẻo hóa các cơ cấu, hiện tượng thế tục hóa đã gây nên một tác động sâu xa đối với đời sống của Giáo Hội, thì trong thập niên hiện nay, rất có thể ta lại được chứng kiến lại cảnh Chúa Thánh Thần tuôn đổ hồng ân của Người xuống cho Dân của Người, giúp Dân Người biết tích nhập lối cầu nguyện chiêm niệm vào cuộc sống của Giáo Hội, lấy nó làm tâm điểm cho một canh tân kéo dài. Đây có thể là một giải đáp cho lời cầu nguyện của Chân Phúc Giáo Hoàng Gioan XXIII khi ngài viết trong thông điệp Humanae Salutis (Sự Cứu Rỗi Con Người) rằng: “Lạy Chúa Thánh Thần, xin Chúa canh tân các điều kỳ lạ của Chúa trong thời đại chúng con, như để chuẩn bị cho một Lễ Hiện Xuống Mới, và xin Chúa hãy ban cho Giáo Hội, khi kiên nhẫn đồng tâm nhất trí và liên tục cùng nhau cầu nguyện với Đức Maria, Mẹ Chúa Giêsu và dưới sự hướng dẫn của Thánh Phêrô, gia tăng được nước Chúa Cứu Thế, nước chân lý và công bình, nước yêu thương và bình an. Amen”

Ghi chú

39. Sergius Wroblewski OFM, Thần Học Bonaventura Về Cầu Nguyện (Bonaventuran Theology of Prayer), Franciscan Publications, Pulaski, Wisconsin, USA, 1967, chương 1.

40. Phái thần quang (illuminissm) chủ trương rằng nhờ chiêm niệm, ngay ở đời này, họ cũng có thể hưởng phúc thiên đàng (beatific vision) rồi. Quan điểm của họ phát sinh từ việc giải thích sai lầm về ơn chiêm niệm phú ban (infused contemplation), trong đó Thiên Chúa cho ta được trực tiếp cảm nghiệm sự hiện diện của Người. Ngược với quan điểm này, các tác giả thiêng liêng nhấn mạnh rằng một cảm nghiệm như thế, mặc dù là một ơn kỳ diệu, nhưng tự nó không phải là dấu chỉ sự thánh thiện đích thực. Sự thánh thiện đích thực, tức sự thánh thiện nhờ ơn thánh dẫn ta tới việc hưởng phúc thiên đàng trong vinh quang Thiên Chúa, được đo lường nhiều hơn bằng hoa trái Chúa Thánh Thần (Gl 5:22) và sống thực các điều răn (Ga 15:19) trong cuộc sống hàng ngày.Về điểm này, xin xem Dominic Hoffman OP, Cuộc Sống Bên Trong: Lời Cầu Nguyện Hợp Nhất (The Life Within: The Prayer of Union), New York, 1966, tr.181; Stephen Clark, Chịu Phép Rửa Trong Chúa Thánh Thần (Baptised in the Spirit) Dove Publications,1970, các trang 33-34; và thư 1 Gioan 3:2 và thư 1Cor 13:12.

41. Phái an tịnh (quietism): Trong lối cầu nguyện chiêm niệm, trong khi cảm xúc, tâm trí và trí tưởng tượng lắng dịu xuống, thì trái tim và ý chí ta tập chú duy nhất vào Chúa, đầy thứ ‘tình yêu chờ mong’ mà tác giả cuốn Đám Mây Vô Minh muốn nói tới.

42. Xem Sergius Wroblewski OFM, sách đã dẫn, tr. 30.

43. Trong cuộc sống tu trì, các lời khấn nói lên việc hiến mình cho Chúa và Nước của Người. Việc hiến mình này giúp người khấn có thiên hướng và dẫn họ tới nhận thức yêu thương (knowledge-in-love) về Chúa, được cảm nghiệm bằng đức tin. Khi viên đá góc tường của lối cầu nguyện chiêm niệm không minh nhiên hiện diện trong đời sống tu trì nữa, thì vị tu sĩ ấy sẽ mất phương hướng và các cái nhìn của vị ấy sẽ ra méo mó: Tình yêu Thiên Chúa, tức điều răn thứ nhất, lúc nào cũng phải ở hàng đầu. Cũng thế, trên bình diện bản thân, lời khấn độc thân chỉ có nghĩa nếu nó bao gồm việc chia sẻ nhận thức và tình yêu của Người đối với Chúa Cha.

44. Cha John Dalrymple trong cuốn Chủng Viện Và Việc Cầu Nguyện (The Seminary and Prayer) The Clergy Review, Tháng Tư năm 1964 (Ware, UK). Cha Henri Godin, làm việc dưới quyền Đức Hồng Y Suhard, đã khởi xướng ra phong trào ‘linh mục thợ’ nhưng sau đó qua đời rất sớm. Cuốn sách của ngài, tựa là Nước Pháp Ngoại Giáo? (France Pagan?) đã gây tác động lớn vào lúc đó.

45. Perfectae Caritatis (Đức Mến Hoàn Hảo) 5.

46. Xem Simon Tugwell OP, trong một số bài trên tờ The New Blackfriars (Thầy Dòng Áo Đen Mới), Cambridge các năm 1969-1971. Các bài này đã được công bố dưới hình thức một cuốn sách, tựa là Bạn Đã Nhận Được Chúa Thánh Thần Chưa? (Did You Receive the Spirit? (1972).
 
Mỗi ngày một câu chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
19:37 25/09/2008
TIÊN TRI

N2T


- “Con hy vọng trở thành một người thầy của chân lý.”

- “Trước bốn mươi lăm tuổi con có dũng khí chấp nhận bất kỳ châm biếm, khinh khi, thậm chí đói khổ không ?”

- “Được ạ, nhưng thầy có thể cho con biết, sau bốn mươi lăm tuổi thì con trở thành như thế nào ạ ?”

- “Con làm mãi sẽ thành quen tất cả những điều đã nói trên.”


(Trích: Huệ nhãn thiền tâm)

Suy tư:

Chân lý tự nó là sự thật, người yêu chuộng chân lý thì cũng luôn làm theo sự thật, nhưng muốn trở thành người thầy của chân lý, thì nhất định phải kinh qua đau khổ, bị châm biếm, bị bách hại, bị đói khổ và thậm chí phải hy sinh mạng sống của mình.

Sư phụ không nói tiên tri về đệ tử của mình, ông chỉ nhắc nhở đệ tử: trước bốn mươi lăm tuổi mà dám hy sinh vì chân lý, thì sau bốn mươi lăm tuổi cũng sẽ dám hy sinh vì sự thật, bởi vì muốn làm người thầy của chân lý thì chắc chắn trước hay sau thì cũng như nhau mà thôi.

Chúa Giê-su là chân lý tức là sự thật, nơi Ngài không có chút gì gian dối bất công, chính Ngài là người thầy vĩ đại của chân lý, đã dạy cho quan tổng trấn Phi-la-tô một bài học về chân lý. Chúng ta hãy nghe cuộc đối thoại giữa Chúa Giê-su và quan Phi-la-tô:

“Ông Phi-la-tô liền hỏi: “Vậy ông là vua sao ?” Đức Giê-su đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi. Ông Phi-la-tô nói với Người: “Sự thật là gì ?”

Nói thế rồi, ông lại ra gặp người Do-thái và bảo họ: “Phần ta, ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy.”(Ga 18, 37-39)


Vì Chúa Giê-su là chân lý, nên quan Phi-la-tô đã không tìm thấy một tội gì nơi Ngài để kết tội…

Ông ta vẫn còn một chút lương tâm…
 
Mỗi ngày một câu danh ngôn của các thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
19:39 25/09/2008
N2T


42. Cầu nguyện là rượu ngon khiến cho tâm hồn con người được thoải mái.

(Thánh Francis de Sales)
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Đức Giáo Hoàng nói, theo học trường Công Giáo là một quyền lợi phải có
Bùi Hữu Thư
21:19 25/09/2008

Đức Giáo Hoàng nói, theo học trường Công Giáo là một quyền lợi phải có



Ngài khẳng định là việc này đóng góp cho ích lợi chung của xã hội

CASTEL GANDOLFO, Ý, ngày 25, tháng 8, 2008
(Zenit.org).- Đức Thánh Cha Benedict XVI tuyên bố, các trường Công Giáo là một biểu thị cụ thể của quyền tự do về học vấn.

Đức Thánh Cha bầy tỏ niềm tin này ngày hôm nay trong một bài hiểu thị tại Lâu Đài Gandolfo gửi các đại diện của các trung tâm giáo dục Công Giáo Ý, đang tham dự một buổi họp do Trung Tâm Giám Mục Nghiên Cứu về các Trường Công Giáo tại Ý.

Đức Thánh Cha dẫn chứng một tài liệu của hàng Giám Mục Ý, ngài nói, "Trường Công Giáo là một biểu thị của quyền tự do về học vấn của mọi công dân, và của trách nhiệm tương ứng về sự hợp quần trong việc xây dựng một xã hội văn minh.”

Ngài giải thích, "Được chọn lựa và được quý chuộng, điều cần thiết là trường Công Giáo phải được công nhận về mục đích sự phạm; và cần phải có một ý thức đầy đủ không những chỉ về căn tính giáo hội và nỗ lực văn hóa, mà còn về mục đích công dân giáo dục nữa. Điều này không nên được coi là một sự tranh đấu để bảo vệ một tiện ích riêng, nhưng phải coi là một sự đóng góp quý giá cho việc xây dựng lợi ích chung cho toàn thể xã hội. "

Trong chiều hướng này, Đức Thánh Cha kêu gọi phải có sự bình đẳng giữa trường công lập và trường công giáo, “giúp cho các phụ huynh được tự do lựa chọn ngôi trường họ mong muốn."

Ngài ghi nhận, " So sánh với thập niên trước đây, có dấu hiệu hiển nhiên là tại nhiều miền trên nước Ý có hiện tượng các phụ huynh chạy đến với các trường Công Giáo nhiều hơn, mặc dầu vẫn còn có những trường hợp khó khăn và đáng tiếc vẫn xẩy ra.

Đức Thánh Cha kết kuận, trường Công Giáo đóng một vai trò quan trọng, vì là công cụ của “sứ mệnh cứu chuộc của Giáo Hội” trong đó “sự hiệp nhất mật thiết được thể hiện giữa việc tuyên xưng đức tin và thăng tiến con người.”
 
Top Stories
A Ho Chi Minh City si chiede giustizia e si prega “per chi ci perseguita”
Asia-News
08:58 25/09/2008
di Ngo Quang Kiet

Circa settemila persone ad una veglia nel corso della quale si è espressa comunione con i cattolici di Hanoi, vittime di un duro attacco delle autorità comunali e del Partito comunista. Timori per una annunciata “azione drastica” contro i responsabili della comunità cattolica.

Ho Chi Minh City (AsiaNews) – Preghiere “anche per coloro che ci perseguitano”, invito a “lasciare la casa della violazione”, comunione con l’arcivescovo di Hanoi ed i sacerdoti di Thai Ha, bersagli di attacchi sempre più feroci delle autorità cittadine di Hanoi e del Partito comunista. Veglia di preghiera, stanotte, per circa 7mila cattolici a Ho Chi Minh City (nella foto). Una delle più grandi manifestazioni mai viste in città dall’avvento del comunismo, nel 1975.

Attorno alla chiesa dedicata alla Madre del perpetuo soccorso, anche tanti giovani, malgrado una circolare del vicedirettore del Dipartimento scolastico della città, Nguyen Van Ngai, abbia chiesto a tutti gli istituti di “prevenire la partecipazione di cattivi elementi tra gli studenti a manifestazioni antigovernative”. La nota, che ha la data del 24 settembre, raccomanda particolare attenzione per i giorni tra il 24 ed il 28. L’indicazione suscita preoccupazione, in quanto le date coincidono con quelle che, secondo voci, prevederebbero una “azione drastica” delle autorità contro i leader dei cattolici di Hanoi. Timori in tal senso esistono anche all’interno della Conferenza episcopale vietnamita.

La veglia è cominciata alle 19, ma già dalle 18 la zona era piena di gente. Padre Dominique, che ha celebrato la messa, ha invitato “i cattolici vietnamiti a lasciare la casa della violazione per vivere nella casa della pace”. I cattolici, ha detto ancora, dovrebbero “rimuovere pressioni, ira e ostilità per amare e pregare per coloro che ci perseguitano, perché anch’essi sono nostri fratelli e sorelle. Noi viviamo in Gesù”.

In questo contesto, sacerdoti, religiosi e laici hanno pregato per l’arcivescovo di Hanoi, mons. Ngo Quang Kiet, il parroco di Thai Ha, Vu Khoi Phung, i Redentoristi e tutti i sacerdoti e laici della parrocchia. Si è pregato anche per la giustizia, la pace e la verità del Vietnam. Ciò nondimeno, il governo ed i media vietnamiti non hanno ancora capito le attese dei cattolici. Come gli altri cittadini, essi sperano che il Vietnam si sviluppi in economia, cultura, società e stabilità politica. Nei giorni scorsi, giornali e televisione statali hanno disinformato sulle “preghiere per la pace e la giustizia dei laici della parrocchia di Thai Ha”. Il governo pensa che essi contestino le autorità locali. E proprio le autorità locali hanno lasciato che cento picchiatori minacciassero la gente che era andata a pregare. Hanno gridato oscenità contro i religiosi, sputato in faccia ad uno in particolare, saccheggiato la chiesa e gridato nella notte che volevano uccidere padre Phung e l’arcivescovo. I cattolici debbono invece aver giustizia e pace dai responsabili della nazione.

Durante la veglia si sono anche ascoltate per intero le parole dell’arcivescovo di Hanoi, pubblicate in modo manipolato dai giornali. Il cardinale Pham Minh Man, arcivescovo di quella che un tempo si chiamava Saigon e che resta la più grande città del Paese, ha infatti dato disposizione che l’intero testo sia letto durante tutte le messe domenicali.

La gente vuole che il governo metta fine alla campagna di stampa contro i sacerdoti cattolici, i loro fedeli e la Chiesa nel suo insieme e rispetti le sue stesse leggi, consentendo il ritorno dei bei ai legittimi proprietari.
 
Communist gang attack Hanoi archbishop’s office
J.B. An Dang
10:55 25/09/2008
Thousands of communist gang attacked Catholic protestors at the nunciature on Thursday afternoon in an action attributed by the government as “the fury of people”.

Police stood by
Communist gang in blue shirts
At 4 pm local time hundreds of Catholic protestors were attacked when they were praying at the gate of the nunciature. Thousands of youth, military veterans, and other communist associations were delivered by state owned buses to the nunciature where they clashed with protestors. Far out-numbering the protestors, the gang chased them away from the area before gathering at the gate of Hanoi archbishop’s office where they yelled out communist slogans calling for the head of the Archbishop of Hanoi, accusing him and other Catholic leaders of treason.

Priests and staff of Hanoi archbishopric withdrew inside the office and close all the doors. Hundreds of police and officials standing nearby to back the construction inside the nunciature did nothing to help Catholics. Instead, some of them helped the gang destroy an iron cross erected by protestors in January, and carry the Pieta statue into a truck. During their first vigil, just before Christmas last year, protestors wheeled the statue into the building. In fact, the statue had been located there before the nunciature was seized by the communists in 1959.

Some protestors ran into St. Joseph cathedral where they continuously rang the bells to ask for help from nearby Catholic parishes. Until that moment, police urged the gang to withdraw to avoid a clash with Catholics who were rushing to the site. The truck with the Pieta statue drove away.

“When I rushed to the site, they carried the statue away. I asked police here why they let this happen. One attributed to the ‘fury of people’, and told me he was instructed not to interfere anyone who wanted to protect the state,” said Fr. Joseph Nguyen from Hanoi.

“In these days, Nguyen The Thao keeps depicting Catholics as a source of perils urging people to protect the regime,” he explained. Thao is the chairman of People’s Committee who tailored and took out of context the statement made by Hanoi’s archbishop, then went on state owned media to call into question his patriotism in an obvious attempt to deceit and incite socially negative sentiments against him and the Church.

In another development, on Wednesday, Fr. Nguyen The Hien of Hanoi Redemptorist Monastery went to People’s Committee to protest its warning against Redemptorist priests, and the plan to convert the land in dispute to a park.

“According to current land law, we have chances to protest the government decisions up to three times. And after that if our petition is still rejected we still have another chance to solve the dispute at a court. Why you announce the decision to convert it into a park when we has just been rejected the first time, and we still protest lawfully?” he asked calling the committee to respect the law.

As at 7pm local time, thousands of Catholics gathered at the nunciature to protest the attack against protestors, and the office of Hanoi’s archbishop.
 
In Ho Chi Minh City calls for justice and prayer for those who “persecute us”
Asia-News
11:04 25/09/2008
About 7,000 people take part in a prayer vigil during which participants express communion with Hanoi Catholics, victims of a vicious attack by city authorities and the Communist Party. A “drastic action” against the Catholic community is feared.

Ho Chi Minh City (AsiaNews) – Tonight some 7,000 Catholics held a vigil in Ho Chi Minh City (see photo) during which they will pray for those who “persecute us”, urging people to leave the “house of violation,” expressing their communion with the archbishop of Hanoi and the priests of Thai Ha, increasingly targeted by more vicious attacks by Hanoi City authorities and the Communist Party. This is the largest demonstration ever seen since the Communists took over the city in 1975.

The vigil is taking place around our Mother of Perpetual Help Church. Many of the people who have come are young; they are here despite a memo sent by Nguyen Van Ngai, deputy director of the city’s Education Department, asking schools to “prevent bad elements among the students from participating in anti-government demonstrations.” Dated 24 September, the note urges official to pay close attention to the period that goes from 24 to 28 September.

This has raised concerns because the dates correspond to the time frame of a rumoured “drastic action” the authorities are said to be preparing against Catholics in Hanoi. In fact even the Bishops’ Council of Vietnam is ripe with such fears.

The vigil began at 7 pm but the area was already full by 6. Father Dominique celebrated Mass, urging “Vietnamese Catholics to leave the house of violation for the house of peace.”

Catholics, he said, must “rid themselves of pressure, anger and hostility in order to love and pray for those who persecute us because they too are our brothers and sisters.”

“We live in Jesus,” he added.

In this context priests, men and women religious and the lay people prayed for Mgr Ngo Quang Kiet, archbishop of Hanoi; Fr Vu Khoi Phung, parish priest at Thai Ha; the Redemptorists and the clergy and laity living in the parish. They prayed for justice, peace and truth in Vietnam.

Sadly, the Vietnamese government and media have not understood what Catholics want.

Like their fellow citizens Catholics want to see Vietnam develop its economy, culture, society and political stability.

Instead in the last few days state-owned newspapers and TV stations have misinformed the public with regards to the “prayers for peace and justice offer by lay members of Thai Ha parish.”

The government is under the impression that the former are trying to challenge local authorities. City officials unleashed a mob of a hundred thugs who threatened people who came to their church to pray, shouted obscenities at men and women religious, spit in the face of one in particular, ransacked the church and shouted well into the night that they wanted to kill Father Phung and the archbishop.

In fact all that Catholics want is justice and peace from the nation’s leaders.

During the vigil the statement issued by the archbishop of Hanoi was read out fully, unlike the distorted version reprinted in the print media.

Card Jean-Baptiste Pham Minh Man, archbishop of the country’s largest city that was once known as Saigon, gave instructions for his colleague’s letter to be read out during Sunday Mass.

People want the government to put an end to the press campaign against Catholic priests, faithful and Church; instead they want the authorities to respect their own laws and let the properties in dispute go back to their rightful owners.
 
胡志明市总主教区要求伸张正义为“受迫害的人”祈祷
Asia-News
11:05 25/09/2008
大约七千人参加守夜祈祷,向遭遇市政府和越共强烈攻击的河内教友表示关怀支持。同时,担心会针对天主教会领导人采取“严厉行动”

胡志明市(亚洲新闻)—昨天夜里,七千多名越南胡志明市总主教区教友举行烛光守夜祈祷(见照片),以示同遭遇市政府和越共强烈攻击的、以吴光杰总主教为首的河内总主教区神长教友共融;为“受迫害的人”祈祷;邀请人们“放弃暴力”。这是自一九七五年越共上台后,胡志明市爆发的规模最大的一场群众示威游行。

聚集在永援圣母堂周围的,有许许多多的青年。尽管胡志明市教育局副局长已经向各个学校下令,“防止坏分子渗透到学生中间参加反政府示威”。这份命令,是九月二十四日正式签署下发的,特别要求在九月二十四日至二十八日期间保持高度警惕。此举无疑激起了人们的忧虑,据悉,指定的这段时间恰好是传闻中可能针对河内总主教区天主教会领导人采取“严厉行动”的时间。而且,越南天主教会主教团内部也存在着同样的忧虑。

守夜祈祷活动从昨天晚上当地时间十九点开始。但是,十八点时,人们就已经聚集在圣堂周围。弥撒圣祭的主祭多米尼克神父邀请“越南天主教徒为了和平放弃暴力”;天主教徒应该“抛开压力、愤怒和敌对情绪,为迫害他们的人祈祷、爱他们。因为,他们是我们的兄弟姐妹。我们生活在耶稣内”。

在此背景下,司铎、修会会士、修女和平信徒们为河内总主教区吴光杰总主教、太河堂区本堂司铎、赎主会士以及全体神长教友祈祷。同时,也为在越南伸张正义、实现和平及真理祈祷;为尚未懂得天主教徒真正意图的越南政府和媒体祈祷。如同其他公民一样,天主教徒也希望国家在经济、文化、社会以及政治稳定方面得到发展。日前,官方广播电视、报纸等歪曲了“太河堂区教友们为和平与正义祈祷”的事实。政府认为,他们这样做就是为了反对地方当局。可是,恰恰是地方当局派出百名打手向祈祷的人发出威胁。他们叫喊着污蔑性的口号,侮辱教会人士、捣毁圣堂、甚至在夜里叫嚣要打死本堂司铎和吴光杰总主教。天主教徒们向领导国家的人所要的,只有正义与和平。

守夜祈祷中,还当场宣读了河内总主教区总主教吴光杰蒙席的一段讲话。而这段,刊登在官方报纸上时已面目全非。胡志明市总主教范明敏枢机表示,将在本主日弥撒圣祭中,在各个堂区宣读这段讲话的原文。

人们要求政府停止诋毁天主教神长教友、诋毁教会的宣传战;遵守其自己制定的法律;让教产回到合法所有人的手中。
 
Redesignate Vietnam among worst violators of religious freedom, commission urges
Catholic Culture
14:22 25/09/2008
WASHINGTON DC - September 25, 2008: Less than week after the US State Department praised Vietnam for improvements in religious freedom made over the past year, the US Commission on International Religious Freedom has called upon the State Department to redesignate the nation as one of the worst violators of religious freedom.

The commission's request came as more than 5,000 Catholics gathered in Ho Chi Minh City (formerly Saigon) for a public demonstration of support for their co-religionists in Hanoi. Cardinal Jean Baptiste Pham Minh Man of Saigon has directed all pastors to read their congregations his public statement protesting the propaganda campaign against Catholic leaders in Hanoi. Meanwhile in Hanoi, a noisy demonstration organized by the Communist Party called for legal action against Archbishop Joseph Ngo Quang Kiet.
 
US Govt Should Re-Designate Vietnam Among Worst Religious Freedom Violators
USCIRF
15:09 25/09/2008
From: U.S. Commission on International Religious Freedom
Sent: Wednesday, September 24, 2008 6:30 PM
To: Scott Flipse
Subject: US Govt Should Re-Designate Vietnam Among Worst Religious Freedom Violators



FOR IMMEDIATE RELEASE
Sept. 24, 2008
Contact: Judith Ingram, Communications Director,
communications@uscirf.gov

Vietnam: U.S. Government Should Re-Designate Vietnam Among Worst Violators of Religious Freedom, Press for Unconditional Release of Prisoners

WASHINGTON-Vietnam continues to demonstrate a disturbing disregard for fundamental human rights, with police violence against protesters at peaceful vigils at properties formerly owned by the Catholic Church of Vietnam, the drawn-out imprisonment and house arrest of numerous religious freedom advocates, and the detentions earlier this month of pro-democracy activists. Rather than releasing imprisoned human rights lawyer and religious freedom advocate Li Thi Cong Nhan, the Vietnamese government has offered her exile abroad, which she refused. The U.S. Commission calls on the State Department to re-designate Vietnam among the worst violators of religious freedom and demand the unconditional release of all prisoners of concern.

"Too often in Vietnam, individuals who peacefully organize and express views about religious freedom and human rights-and the freedoms required to protect them-are detained, arrested, or intimidated," said Commission Chair Felice D. Gaer. "As a member of the U.N. Security Council, Vietnam should be upholding human rights fully and should not view peaceful actions to advance religious freedom as a security threat."

Catholics in Hanoi have been holding prayer vigils at Catholic Church properties continuously since December to urge their return to the Church. The Church properties were seized by the Communist government in the mid-1950s. Though brief clashes with police have interrupted other peaceful vigils at former Catholic properties, over the past three weeks reports indicate that police have detained as many as eight protesters at the grounds of a former monastery of the Redemptorist order. In addition to the arrests, security personnel used batons to disperse a silent vigil seeking the release of those arrested. Eyewitness reports indicate that at least 12 other individuals were briefly detained following the vigil at the police station and one priest sustained serious injuries. The Commission has received further disturbing reports that the Vietnamese government has accused Archbishop Joseph Ngo Quang Kiet of inciting the protests and threatened "extreme actions" to end the peaceful vigils. Large crowds are gathering at the sight despite warnings.

Li Thi Cong Nhan is among the prisoners of concern that the Commission on International Religious Freedom met during its visit to Vietnam late last year. Scores of such prisoners have been put behind bars in Vietnam for reasons related to their exercise or advocacy of freedom of religion or belief, including, for example, calling for legal reforms to advance religious freedom or organizing protests against religious freedom restrictions. Li Thi Cong Nhan was arrested along with Fr. Nguyen Van Ly and Nguyen Van Dai in March 2007 as part of the larger crackdown on democracy, labor, free speech, religious freedom, and human rights advocates by the Vietnamese government.

"It is outrageous that Li Thi Cong Nhan was ever arrested in the first place, and that she hasn't been released," Gaer said. "She and all prisoners of concern in Vietnam should be released immediately, without conditions, and without the frequent follow-on sentence of house arrest that Vietnamese authorities use to restrict the freedom of rights advocates."

The Commission recently issued its Policy Focus Vietnam, assessing religious freedom conditions in Vietnam. After traveling to Vietnam, the Commission concluded that while progress has been made in some areas, improvements did not extend to all religious communities, provinces, or ethnic minorities. In addition, laws issued at the national level were not fully implemented or were ignored at the local level and there continue to be too many abuses of and restrictions on religious freedom experienced by diverse religious communities, including against those who peacefully advocate religious freedom.

Such serious violations demonstrate that the government of Vietnam is failing the test of compliance with its religious freedom obligations under international instruments. As a result, the U.S. Commission on International Religious Freedom respectfully differs with the U.S. State Department's decision to remove Vietnam from its list of "Countries of Particular Concern," in 2006, and its continued assessment that Vietnam falls "below the threshold" of being added to this list of the world's worst violators of religious freedom.

Nonetheless, the Commission commends the State Department's Office of International Religious Freedom for its sustained efforts to end violations of religious freedom in Vietnam. It further urges the U.S. Government to demand that the Vietnamese government:

* immediately and unconditionally release Li Thi Cong Nhan and other rights advocates from prison and house arrest;
* allow the Catholic Church and other religious organizations to function freely; and
* permit the freedom of expression including the right to peaceful protest.

The Commission calls for Vietnam to be re-designated as one of the world's worst violators of religious freedom for its continuing systematic and egregious violations of religious freedom and other human rights.

The U.S. Commission on International Religious Freedom was created by the International Religious Freedom Act of 1998 to monitor the status of freedom of thought, conscience, and religion or belief abroad, as defined in the Universal Declaration of Human Rights and related international instruments, and to give independent policy recommendations to the President, Secretary of State, and Congress. Visit our Web site at www.uscirf.gov
 
Hanoi : dans la même journée, à Thai Ha et dans l’ancienne Délégation apostolique, les autorités mènent des opérations de provocation
Eglises d'Asie
17:22 25/09/2008
Hanoi: dans la même journée, à Thai Ha et dans l’ancienne Délégation apostolique, les autorités mènent des opérations de provocation

Le conflit entre les autorités et la communauté catholique de Hanoi vient de prendre un tour d’une exceptionnelle gravité, ce jeudi, 25 septembre. Dans la matinée, la police vietnamienne a fait subir à la paroisse de Thai Ha le sort qui a été celui de la propriété de l’ancienne Délégation apostolique, le 19 septembre. Les bulldozers ont entrepris de transformer les lieux en jardin public planté d’arbres. Plus grave, dans l’après-midi, des centaines de policiers, accompagnés d’une foule de milliers de membres de diverses associations, ont arraché la croix et la statue de la Pietà encore en place dans la cour de la Délégation et les ont transportés vers une destination inconnue.

Cette dernière nouvelle vient d’être diffusée par l’agence VietCatholic News. Aux alentours de 16 heures, heure locale, des centaines d’agents de la Sûreté et des milliers de membres d’associations communistes (Jeunesses communistes, anciens combattants, Union des Femmes révolutionnaires) ont pénétré dans le domaine de l’ancienne Délégation apostolique. A l’aide de leviers et autres instruments, un groupe d’entre eux a déraciné la croix et descellé la statue de la Vierge, qu’ils ont ensuite placés dans de grandes caisses, lesquelles ont été transportées dans des camions. La police a soigneusement protégé l’opération tandis que la foule des membres des associations massée devant la cour injuriait les fidèles en train de prier à cet endroit. Les anciens combattants se sont particulièrement distingués dans cet exercice par leur arrogance et leur agressivité, obligeant l’archevêché à fermer à clef la porte d’entrée. Cependant, la foule des fidèles, des prêtres et des religieuses a gardé son calme et continué à chanter la prière pour la paix de saint François d’Assise. Les anciens combattants se sont retirés au bout d’une demi-heure. Un groupe de personnes, assez important, a continué pendant quelque temps les provocations. Vers 16 h 30, le camion transportant la statue de la Pietà est parti pour une destination inconnue.

Le matin de cette même journée, le scénario du coup de force du 19 septembre sur la propriété de l’ancienne délégation apostolique a été réitéré à Thai Ha dans le sanctuaire marial établi, depuis le 15 août dernier, sur un terrain spolié par l’Etat et réclamé par la communauté catholique de Thai Ha. La veille, dans la matinée, une réunion avait été organisée pour annoncer la mise en œuvre de travaux destinés à opérer la transformation du terrain. Ce matin, vers 4 heures, pelleteuses et bulldozers étaient à l’œuvre sur les lieux, appelés par les fidèles, depuis les événements, « terre sacrée de Notre-Dame de Thai Ha ». Tous les chemins qui y conduisent ont été investis par la police en uniforme et en civil, qui interdit toute circulation. Les journalistes n’appartenant pas à la presse d’Etat sont neutralisés par la police, rendant l’observation des faits extrêmement difficile. Selon des confidences faites par des ouvriers employés aux travaux, ceux-ci seraient très ralentis par la forte pluie qui tombe actuellement.

Lors de la réunion de la veille annonçant les travaux, un religieux, représentant de la communauté catholique de la paroisse, s’est vainement opposé à la décision. La télévision, lorsqu’elle a relaté le déroulement de cette réunion, a soigneusement omis l’intervention du religieux et a conclu que tous les participants étaient d’accord. Avant la réunion, la police avait interdit l’accès à un religieux muni d’une caméra. Un de ses confrères a cependant pu enregistrer les débats.

Depuis l’opération de provocation conduite contre la paroisse de Thai Ha, menée par les Jeunesses communistes associées à des voyous, dans la soirée du 21 mai et dans la nuit qui a suivi, les autorités avaient continué leur harcèlement contre les religieux et les fidèles réclamant la restitution du terrain donné par l’Etat à une entreprise appelée Chiên Thang. Le 22 septembre, le Comité populaire de la ville de Hanoi avait publié une décision reprenant le terrain cédé à l’entreprise, laissant entendre qu’il serait transformé en jardin public.

(Source: Eglises d'Asie, 25 septembre 2008)
 
Saigon: 7,000 people took part in a prayer vigil for Thái Hà
Asia-News
18:10 25/09/2008
7,000 people took part in a prayer vigil during which participants express communion with Hanoi Catholics, victims of a vicious attack by city authorities and the Communist Party.

HO CHI MINH CITY(AsiaNews) – 7,000 Catholics held a vigil in Ho Chi Minh City during which they prayed for those who “persecute us”, urging people to leave the “house of violation,” expressing their communion with the archbishop of Hanoi and the priests of Thai Ha, increasingly targeted by more vicious attacks by Hanoi City authorities and the Communist Party.This is the largest demonstration ever seen since the Communists took over the city in 1975.

The vigil is taking place around our Mother of Perpetual Help Church. Many of the people who have come are young; they are here despite a memo sent by Nguyen Van Ngai, deputy director of the city’s Education Department, asking schools to “prevent bad elements among the students from participating in anti-government demonstrations.” Dated 24 September, the note urges official to pay close attention to the period that goes from 24 to 28 September.

This has raised concerns because the dates correspond to the time frame of a rumoured “drastic action” the authorities are said to be preparing against Catholics in Hanoi. In fact even the Bishops’ Council of Vietnam is ripe with such fears.

The vigil began at 7 pm but the area was already full by 6. Father Dominique celebrated Mass, urging “Vietnamese Catholics to leave the house of violation for the house of peace.” Catholics, he said, must “rid themselves of pressure, anger and hostility in order to love and pray for those who persecute us because they too are our brothers and sisters.We live in Jesus,” he added.In this context priests, men and women religious and the lay people prayed for Mgr Ngo Quang Kiet, archbishop of Hanoi; Fr Vu Khoi Phung, parish priest at Thai Ha; the Redemptorists and the clergy and laity living in the parish. They prayed for justice, peace and truth in Vietnam.

Sadly, the Vietnamese government and media have not understood what Catholics want.Like their fellow citizens Catholics want to see Vietnam develop its economy, culture, society and political stability.Instead in the last few days state-owned newspapers and TV stations have misinformed the public with regards to the “prayers for peace and justice offer by lay members of Thai Ha parish.”

The government is under the impression that the former are trying to challenge local authorities. City officials unleashed a mob of a hundred thugs who threatened people who came to their church to pray, shouted obscenities at men and women religious, spit in the face of one in particular, ransacked the church and shouted well into the night that they wanted to kill Father Phung and the archbishop.

In fact all that Catholics want is justice and peace from the nation’s leaders.During the vigil the statement issued by the archbishop of Hanoi was read out fully, unlike the distorted version reprinted in the print media.

Card Jean-Baptiste Pham Minh Man, archbishop of the country’s largest city that was once known as Saigon, gave instructions for his colleague’s letter to be read out during Sunday Mass.People want the government to put an end to the press campaign against Catholic priests, faithful and Church; instead they want the authorities to respect their own laws and let the properties in dispute go back to their rightful owners.
 
Bênh vực công lý và Giáo Hội
Dân đang ở chỗ nào ?
Trần Đoan Hùng
00:02 25/09/2008
DÂN ĐANG Ở CHỖ NÀO ?

Chuyện kể rằng: Vào cuối thế kỷ 11, dưới triều Vua Lý Thần Tông (1128–1138) năm Thiên Thuận thứ 3 (1130) có nhà sư Viên Thông (1080–1151) cũng là một quốc sư học vấn uyên bác, thông thạo về sách lược trị quốc, được vua mời vào điện Sùng Khai để hỏi kế hưng vong trị loạn. Quốc sư đáp: “Thiên hạ cũng như đồ dùng, đặt vào chỗ yên thì nó tất yên, đặt vào chỗ nguy thì nó tất nguy. Xin hoàng thượng hành xử đức hiếu sinh cho hợp với lòng dân thì dân sẽ kính yêu hoàng thượng như cha mẹ, ngưỡng mộ hoàng thượng như mặt trăng, mặt trời. Ấy là đặt thiên hạ vào chỗ được yên vậy”.

Những lời góp ý vừa sâu sắc, hùng biện vừa chan chứa tấm lòng thiết tha yêu nước trên của Quốc sư Viên Thông quả thật rất đáng để cho những ai đang nắm quyền trị nước phải gẫm suy, học hỏi và đem ra thực hành.

Tiếc thay, Đất Nước ta kể từ khi những người Cộng Sản cướp chính quyền để độc quyền lãnh đạo, thì triền miên “dân ta bị đặt vào chỗ nguy”.

- “Chỗ nguy”: khi dân ta bị đầu độc bởi một ý thức hệ hoang tưởng, ngu đần, gây ra bao nổi đau thương, chia rẽ mà cho đến mãi hôm nay vẫn chưa thể hàn gắn.

- “Chỗ nguy” : khi dân ta bị đưa vào lò sát sinh của 2 cuộc chiến tranh ngu xuẩn. Thay vì giành độc lập và thống nhất Tổ Quốc bằng trí nảo và con tim, bằng hòa giải hòa hợp, Đảng Cọng Sản đã chọn con đường đầu rơi máu đổ, hận thù chém giết khiến hàng triệu người con ưu tú hy sinh oan uổng, bao nhiêu giá trị vật chất cũng như tinh thần đỗ vỡ, tiêu tán mà hôm nay vẫn còn hắn vết thương đau.

- “Chỗ nguy”: khi dân ta bị đẩy vào những cuộc đấu tố đẩm máu của thời cải cách ruộng đất, những cuộc thanh trừng giới văn học nghệ thuật trong chiến dịch “Trăm hoa đua nỡ” mà vụ án ‘Nhân văn giai phẩm” vẫn còn như một chứng từ đau thương nhức nhối.

- “Chỗ nguy”: khi dân ta bị bóc lột tận cùng về vật chất cũng như tinh thần bằng các chủ trương tàn bạo, ngu dốt sai lầm: cải tạo chính trị dành cho quân cán chính chế độ Sài Gòn, cải tạo công thương nghiệp với nền kinh tế tự do của miền Nam, hợp tác hóa nông nghiệp trên khắp miền nông thôn, chương trình kinh tế mới nóng vội…

- “Chỗ nguy”: khi nền giáo dục mất gốc, hệ thống chính trị cồng kềnh, biến chất, sản sinh toàn một giới cán bộ hoạt đầu, tham nhũng, cơ hội, tham lam, hống hách, cửa quyền.

- “Chỗ nguy”: khi dân ta bị ru ngủ để yên tâm cúi mình an phận trong cái tự do nhỏ nhoi với chút không gian đi lại, buôn bán gọi là “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, một chút không gian lễ lạc, xây cất chùa chiền, thánh thất, nhà thờ gọi là “tự do tín ngưỡng và không tín ngưỡng”, một chút góp ý, phê bình xây dựng Đảng gọi là “tự do ngôn luận, báo chí”…mà không thiết tha gì đến tương lai và vận mệnh dân tộc, an phận trong một tình trạng “ngu dân chính trị” để mặc cho giai cấp Cọng Sản thống trị thao túng.

- “Chỗ nguy”: khi những trái tim cháy bỏng ái quốc của giới trẻ, sinh viên, trí thức, đồng bào biểu tình bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ lại bị thẳng tay đàn áp, quy chụp phản động, phá rối an ninh trật tự.

- “Chỗ nguy”: khi những nhà trí thức, những nhà văn, những vị thức giả đầy lòng ái quốc và tận tâm tận lực xây dựng và đổi mới quê hương như Hoàng Minh Chính, Lảo tướng Trần Độ, các luật sư Lê thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, bác sĩ Nguyễn Đan Quế, nhà văn Trần Khải Thanh Thủy, Kỷ sư Đổ Nam Hải, các chức sắc tôn giáo như Hòa Thượng Huyền Quang, Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lý…bị đối xử tàn tệ, kết án, tội tù.

Và trong những ngày nầy, chính quyền Cọng sản đã “đặt dân vào chỗ nguy” khi kích động sự chia rẽ giữa đồng bào Công Giáo và không Công giáo, bôi nhọ và xúc phạm nặng nề các lãnh đạo Công giáo như Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, các linh mục Dòng Chúa Thế Thái hà bằng các phương tiện truyền thông được mở hết công suất, để tìm thủ đoạn chiếm đất cách bất hợp pháp và bịt miệng mọi tiếng nói của dân oan.

Khi một chính quyền đã triền miên “đặt dân vào chỗ nguy” như thế, thì hỏi làm sao dân có thể “kính yêu Đảng như cha mẹ, ngưỡng mộ Đảng như mặt trăng, mặt trời”. Và dĩ nhiên, trong những tình trạng như vậy, thì không thể “dân yên” được, không thể nào hết những cuộc tập họp cầu nguyện đòi đất, hết những cuộc xuống đường biểu tình của công nhân, của sinh viên, của dân oan…

Chỉ còn một con đường duy nhất, theo như lời hiến kế của Quốc Sư Viên Thông: “hành xử đức hiếu sinh cho hợp với lòng dân”, đó là:

- Trả lại cho dân quyền chọn lựa chính thể và chế độ chính trị

- Trả lại cho dân các quyền tự do cơ bản của con người.

- Trả lại cho dân tài sản, đất đai và những gì dân sở hữu hợp pháp.


“Ấy là đặt thiên hạ vào chỗ được yên vậy”.
 
Vài nhận xét của một giáo chức
Trí Phương
00:09 25/09/2008
Vài nhận xét của một giáo chức nhân vụ Thái hà

HÀ NỘI - Tôi đã theo dõi từ dầu diễn tiến của Thái Hà và TKS, và tôi cũng biết rằng tất cả những người công giáo ở VN cũng như trên khắp thế giới rất đau lòng và bức xúc với chế độ CSVN. Chắc giờ này nhiều nhà thờ và nhiều cộng đoàn VN ở khắp thế giới cũng như trong nước đang hiệp thông, cầu nguyện cho Đức Tổng Giám Mục Hà Nội, Quý Cha, Tu sĩ và giáo dân ở Thái Hà. Điều đó đã nói lên rằng Giáo Hội Công Giáo là một Thân Thể Chúa Kitô.

Là một thân thể thì một chi thể nào đau thì cả thân thể đều đau, vì thế khi tôi biết tin về Thái Hà, tôi và các bạn đồng nghiệp rất đau lòng cũng như cảm phục các Cha Dòng Chúa Cứu Thế. Các Ngài đã dám chống chọi với CSVN. Giống như ai đó đã từng nhận xét: "Việc Thái Hà là việc trứng chọi với đá”. Với tôi, là một hiệu trưởng nhiều năm trong chế độ này tôi đã quá hiểu cách thức xảo trá của họ. Từ trong giáo dục tiêu chí của họ đưa ra, nếu anh muốn nằm trong những chức lớn của ngành giáo dục tôi không cần biết anh có bao nhiêu khả năng, chỉ cần anh có tiền và là Đảng viên thì việc còn lại tôi sẽ giúp anh có bằng cấp để đối phó. Bằng cấp ở đâu hả? Dễ thôi, khó gì đâu,với nhiều hình thức anh sẽ: “có tiếng mà không cần có miếng” (đương nhiên bằng giả như thật vì chính chúng tôi cấp cho anh mà…).

Vấn đề chính của Đảng là họ sợ những người có trình độ, đạo đức, sẽ dạy cho con người Việt Nam phải sống trung thực, dạy cho thế hệ trẻ cách làm người, dạy cho sinh viên sống có ích lấy nhân bản làm đầu cũng như những điều cao đẹp, biết tranh dấu để bảo vệ lẽ phải… mà Đảng thì là trung tâm bịp bợm, dừa dối, mị dân, Đảng luôn tàn ác… Vậy làm sao Đảng có thể chấp nhận những nhà đạo đức tài ba đưa ra đường lối giáo dục và nắm chủ chốt trong bộ máy giáo dục được.

Họ sợ nhiều điều nếu như giáo dục con người Việt Nam biết nhân, nghĩa, lễ giáo, biết tranh dấu, thì đó là một hành động “tự đào lỗ chôn sống mình”. Họ sợ mất chính quyền! Chính vì thế, khi những hạng người này nắm quyền, họ dạy gì cho tuổi trẻ – đó là sỉ nhục người khác: “Mỹ thua cũng khóc như nhiều trẻ con. Chắp tay lạy má xin cơm, em mà có đói, chẳng hèn thế đâu!..” cũng như dậy sự thù hận và vô ơn.

Những điều tốt đẹp họ dạy cho học sinh chỉ để lấp liếm những việc họ làm. Họ dạy cán bộ ăn hối lộ có trình độ!

Tôi đã từng chia sẻ với các em sinh viên về vấn đề: “là người Kitô hữu làm thế nào để sống thật lòng và làm chứng cho Chúa trong xã hội hôm nay”. Khi nghe các em phát biểu: “em biết, nói dối là có tội, là hèn nhát, nhưng trong cái xã hội này liệu cô có dám nói mình sẽ không có những lúc dối trá không?. Nếu cô và chúng em nói sự thật hay làm đúng thì liệu rằng hôm nay gia đình cô và gia đình chúng em có yên thân để ngồi đây không?” Tôi nghe mà nhức nhối cả lòng.

Đúng như em nói, tôi cũng đã từng phải sống dối trá như thế. Với sinh viên các em phải im lặng để nghe những bài giảng chính trị phi lý. Dù biết rằng vô lý nhưng các em vẫn phải học, và viết luận án rất hay về Các-mác, Lê-nin, Bác Hồ... Biết rằng những điều mình viết là giả dối vẫn phải viết để lấy cái bằng và không bị loại trừ…

Còn với tôi, hằng ngày tôi vẫn phải hướng dẫn tập thể giáo viên dạy các em những điều dối trá. Khi có đoàn thanh tra đến, nếu tôi không biết xử sự cho “tốt”, đúng mức với “từng cấp”, thì dù tôi có hoàn thành sổ sách tốt cỡ nào tôi cũng bị moi móc và vùi dập. Thế đấy, vì dẫn dắt và duy trì ngôi trường này mà tôi đã phải dối trá. Vâng! có lẽ mọi người cho tôi là hèn nhát, và cũng đúng như thế, tôi cũng cảm thấy xấu hổ lắm chứ. Nhưng những ai đang ở trong hoàn cảnh với tôi sẽ đồng cảm với tôi hơn.

Chính vì thế qua việc Thái Hà và TKS. Tôi thật sự khâm phục Đức Tổng GM Hà Nội và các Cha DCCT. Tôi nghĩ rằng các Ngài cũng hiểu chọi với CS sẽ gặp nhiều bất trắc, dữ nhiều lành không có. Nhưng vì công lý và sự thật, qua việc Thái Hà các Cha đang mở mắt cho thế giới và những ai còn tin vào những lời lẽ xảo trá, giả dối của CS. Đảng CSVN như một thùng mắm, họ đã đậy rất kỹ cái thùng mắm này và dùng những nét sơn rất đẹp, để che dấu những hôi thối bên trong. Nhưng không ngờ hôm nay, Đức TGM Hà Nội và Các Cha DCCT đã dám cạy nắp thùng mắm này. Làm cho cả thế giới điều biết CSVN là gì?.

Và với tôi, thật sự khi thấy CSVN đàn áp và có những lối hành xử vô văn hoá như thế, thật tình trong tôi cũng chẳng lạ gì về cách hành xử này. Vì như thế mới là Đảng Việt gian chứ. Nếu họ không làm như thế tôi mới cho là chuyện lạ. Theo tôi dự đoán họ chưa dừng lại ở đây đâu. Họ còn đang bàn mưu độc hơn để trả thù vì các Ngài đã dám vạch trần bộ mặt thật của họ bằng việc dám lên tiếng đấu tranh đòi đất tượng trưng cho đòi công bằng. Họ có thể đều bị thủ tiêu bằng nhiều cách tàn bạo và độc ác. Vậy tôi xin các Cha hãy cảnh giác, nếu như họ bắt đường đường chính chính thì còn đỡ lo hơn, chỉ sợ rằng họ ám sát, hay dựng những vụ tai nạn, mà sau đó họ phủi tay thì rất nguy hiểm. Tôi xin mọi người hãy cầu nguyện thật nhiều cho các Ngài.

Cuối cùng, tôi xin đại diện cho giới giáo chức công giáo Việt Nam xin gởi đến Đức Tổng Giám Mục Hà Nội, các Cha Dòng Chúa Cứu Thế và Giáo dân Thái Hà lời cám ơn sâu sắc nhất vì những việc các Ngài và giáo dân đã làm là mở mắt cho chúng tôi đối diện với lương tâm của chúng tôi, và làm cho chúng tôi thấy được sự thật, cũng như thay cho chúng tôi tranh đấu chống lại áp bức bất công mà các Ngài cùng giáo dân Thái hà đang phải ghánh chịu.

Với Đức Tổng giám mục và các Cha DCTT, Chúng con sẽ luôn đồng hành với các Ngài mỗi giây phút khó khăn này trong lời nguyện của chúng con.
 
Tấm lòng của con chiên gửi các Mục Tử
Người Tây Nguyên
00:22 25/09/2008
NGƯỜI CƯƠNG QUYẾT LÊN GIÊRUSALEM (Lc 9,51 )

(Tấm lòng của con chiên gửi các Mục Tử)

Này Ta lên Giêrusalem, Con Người sẽ bị nộp… và ngày thứ ba, Người sẽ sống lại” (Mt 20,17-19).

Có thể nói động thái lên Giêrusalem của Chúa Kitô là một trong những điều kiện cần để hoàn tất công trình cứu độ, giải thoát nhân loại khỏi ách nô lệ thần dữ.

Người lên Giêrusalem không chỉ để chữa lành người mù từ thuở mới sinh, không chỉ để phục sinh Lagiarô từ cõi chết, mà còn để thanh tẩy Đền thờ Giêrusalem bằng việc đánh đuổi những người làm ô uế Đền thờ, vì họ đã biến nơi ấy thành nơi buôn bán, thu lợi cho mình, và nhất là để minh nhiên khẳng định Người là Vua Hòa Bình khi khải hoàn tiến vào Giêrusalem, khẳng định Người là Thiên Chúa, là Đấng đến thế gian để làm chứng cho sự thật.

Qua lời nói và hành vi của Chúa Kitô thì ta thấy dường như Người không thể không lên Giêrusalem. Người đã lên Giêrusalem, Người đi đầu, đoàn môn đệ theo sau, dù có vài người lẽo đẽo tiếp bước cách chẳng đặng đừng.

Vì những sự kiện nóng bỏng mang tính thời sự liên quan đến giáo xứ Thái Hà, Tòa Khâm sứ, Đức Tổng Giám Mục giáo phận Hà Nội, vì nhiều sự kiện của đất nước liên quan đến sự toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, liên quan đến những bất công, gian dối của nhiều người đang nắm độc quyền lãnh đạo đất nước… đó đây trên toàn quốc và cả ở nước ngoài, bà con tín hữu Công giáo đang tích cực hiệp dâng lời cầu cùng với những hy sinh lớn nhỏ. Là người Kitô, chúng ta tin vào sức mạnh của lời nguyện. Là người Kitô, chúng ta tin vào mầu nhiệm hiệp thông. Hàng ngọn nến lung linh cùng với lời Kinh Hòa Bình đã được hát vang trước nòng súng, dây thép gai hay trong khung cảnh giáo đường, đền đài, tại Thủ đô, nơi thành phố đô hội, nơi các Nhà Thờ quê vắng…

Một động thái tuyệt vời của đoàn người con cái Chúa giữa cảnh đời nhiễu nhương. Thế nhưng, dường như còn thiếu chút gì đó. Đối với Thiên Chúa, không có sự gì là không thể. Người sẵn sàng cứu giúp những ai thành tâm cầu khẩn, nhưng Người không muốn làm thay con người. Người muốn chúng ta phải góp phần nào đó. “Aide toi, le ciel t’aidera” (Hãy tự giúp mình, thì Trời sẽ giúp ta). Câu ngạn ngữ này không chỉ là kinh nghiệm của nhân gian mà ắt cũng là thiên ý.

Được biết qua thông tin rằng các Đấng bậc vị cao trong Hội Thánh Công giáo đang trong kỳ họp thường niên. Là một thành viên của đoàn dân Kitô nước Việt, với đôi dòng mộc mạc, kính dâng quý Đấng Bậc nỗi lòng: Xin hãy lên Giêrusalem. Có được Đấng là Thầy đi trước, thì đoàn con dù có thể có nhiều người nơm nớp lo sợ, nhưng vẫn quyết bước theo. Lên Giêrusalem là đối diện với thập giá, nhưng sự thật sẽ nở hoa. Lên Giêrusalem là đón nhận bắt bớ, nhưng các đền thờ sống động là tâm hồn con cái Chúa, tâm nhiều người dân Việt sẽ được thanh tẩy. Lên Giêrusalem là đối diện với hy sinh lẫn tủi nhục, nhưng khi hạt giống bị thối đi thì nó nẩy mầm, đơm bông, kết hạt.
 
Góp ý với ông Lý thăng Long về bài viết ''con sâu làm rầu nồi canh''
Ngô Đức Diễm
01:27 25/09/2008
Góp ý với ông Nguyễn thăng Long về bài viết "con sâu làm rầu nồi canh"

Đọc bài viết mang tên “Con sâu làm rầu nồi canh” của ông Lý Thăng Long đăng trên Trang Nhà HÀ NỘI MỚI ngày 23 tháng 9 năm 2008 vừa qua, tôi không khỏi buồn lòng đến nhức nhối về những ý nghĩ sai trái, những lập luận thiếu căn bản và những lời lẽ thiếu lịch sự của một người tự nhận là có học thức được chế độ ưu đãi, cho xuất ngọai nhiều lần để tham dự hội thảo khoa học.

Thực tâm, tôi không muốn tranh cãi với một người trong nước, vì có thể người đó, ví lý do này hay lý do khác, không cùng tầm nhìn như những người sống tại hải ngọai. Nhưng vì không muốn nhìn thấy lối suy nghĩ một chiều làm mất tính cách khách quan và trung thực của sự kiện, tôi đành phải lên tiếng. Mong dư luận trong và ngòai nước thông cảm cho.

Trước hết, đọc qua bài viết, người ta dễ dàng nhận ra chân dung của tác gỉa. Đó là một người ngọai đạo “là người ngọai đạo, tôi cũng chạnh lòng”. Ông còn là một nhà khoa học “hay ra nước ngòai tham dự hội thảo khoa học”, và là một người có vốn văn hóa, biết thơ thần Nguyễn Trải “Nam quốc sơn hà nam đế cư” và hịch Quang Trung “đánh cho áo giáp bị tả tơi” và đặc biệt có hiểu biết về lịch sử Việt Nam “về Tuyên Ngôn Độc lập 1945, về Đại Thắng Mùa Xuân”. Thực ra, qua những nét về chân dung tác gỉa đó, người ta không có gì phải ngạc nhiên về những luận điệu tuyên truyền của ông Lý Thăng Long, đúng theo chủ trương của Đảng, mà chỉ tội cho ông, vì những luận điệu đó vô tình hay hữu ý, đã trở thành phản tuyên truyền, bất lợi cho nhà nước cộng sản Việt Nam.

Trước khi nhận định về các lập luận của ông Lý Thăng Long nhằm mục đích nhục mạ và lên án Đức Tổng Giám Mục Hà Nội Ngô Quang Kiệt, thiết tưởng chúng ta nên dành đôi giòng để bàn về chân dung của tác giả bài viết.

Trước tiên, ông Long tự xác nhận mình là người ngọai đạo, nhưng thử hỏi đâu là thực nghĩa của cụm từ “ngọai đạo”. Thông thường, cụm từ ngọai đạo dùng để chỉ người ngòai công giáo, gọi là người “lương”. Nhưng người lương không hẳn là người không có niềm tin tôn giáo, trái lại người lương là người “tốt” vẫn luôn luôn tin tưởng vào Trời Đất, Thiên Mệnh, Thần Thánh và Lẽ Phải. Ở đây, ông Lý Thăng Long không đứng trong hàng ngũ người lương nói trên, mà tính cách ngọai đạo của ông chỉ có nghĩa là “vô đạo” đổng nghĩa với “vô thần” vì người cộng sản duy vật luôn luôn coi tôn giáo là thuốc phiện ru ngủ quần chúng, nên luôn coi tôn giáo là kẻ thù không đội trời chung. Trong y’nghĩa đó, ông Lý Thăng Long phải đánh cho “ông Kiệt” một đòn chí tử. Đánh Đức Tổng Giám Mục Kiệt chính là đánh Công Giáo nói riêng và đánh Tôn Giáo nói chung, đúng theo chủ trương muôn thuở của cộng sản.

Tiếp đến, ông Lý Thăng Long tự nhận mình là nhà khoa học, đã từng nhiều lần ra nước ngòai tham dự hội thảo khoa học. Hẳn nhiên, là nhà khoa học, ông Long phải có kiến thức về khoa học kỹ thuật, nhưng người ta có quyền nghi ngờ về tư cách “trí thức” của ông, theo nghĩa trí thức chân chính là “hiểu biết, từng trải”, bởi lẽ theo cộng sản, trí thức không bằng cục phân, nên mới chủ trương “trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ”. Hẳn nhiên ông Long không bao giờ muốn xếp hàng với giới trí thức chân chính như Phan Đình Diệu, Trần Khuê, Hà Sĩ Phu, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, đang bị đối xử thua cả cục phân, và đang đào tận gốc, trốc tận rễ. Thế thì phải hiểu cái trí thức của ông Long là “trí thức cộng sản” chỉ chú trọng “hồng hơn chuyên” mà Dương Thu Hương có lần đã gọi là bọn “khiếp nhược” vì đã bẻ cong ngòi bút để tô hồng chế độ, và Bùi Minh Quốc đã không ngại gọi đó là “điếm trí thức”, thay vì “bán trôn nuôi miệng” như điếm bình dân, lại “bán miệng nuôi trôn”!

Ngoài ra, ông Lý Thăng Long cũng biểu tỏ một ít kiến thức lịch sử và văn hóa Việt khi nhắc tới thơ thần Nguyễn Trãi, Tuyên Ngôn Độc Lập 1945, Đại Thắng Mùa Xuân. Thành thật mà nói, không biết ông Long hiểu câu thơ “Nam quốc sơn hà Nam đế cư” thế nào, chứ theo chúng tôi, trích câu thơ trên để nói lên niềm hãnh diện của dân tộc Việt thì được, nhưng trích câu thơ trên để nói lên niềm hãnh diện đối với chế độ hiện thời thì thật sự sai lầm và mai mỉa! Thưa ông Long, đã hẳn thế, Giang Sơn Nước Việt phải để Vua Việt ở, nhưng vua Việt là Thiên Tử, theo mệnh trời xuống cai trị đất nước, mang lại hạnh phúc cho dân Nam. Chế độ cộng sản hôm nay tại Việt Nam chỉ được áp đặt do một thiểu số, dựa vào chủ thuyết ngọai lai phản tiến hóa, chủ trương độc tôn lãnh đạo, gieo rắc thảm họa trên đất nước và dân tộc, đâu xứng đáng để ngự trị trên đầu trên cổ dân Việt? Họ phải ra đi để trả lại nước Nam cho vua Nam nghĩa là cho dân Nam. Đáng lẽ những người có học như ông Long phải tiếp tay với dân Việt trong nỗ lực khôi phục niềm hãnh diện cho đất nước và dân tộc, sao ông lại tiếp tục đứng về phía những người manh tâm cướp nước, đày đọa dân tộc, làm nhục tổ tiên?

Bây giờ chúng tôi xin dành đôi hàng để lạm bàn về các luận điểm của ông Lý Thăng Long nhằm bôi bẩn Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt.

Cầu nguyện tại Tòa Khâm Sứ
Thứ nhất, ông Long đã trách mắng Tổng Giám Mục Kiệt là “cho mang vác hình ảnh các đấng thiêng liêng là đức tin của tôn giáo mình đặt vào bụi cỏ gốc cây làm bình phong đi chiếm đất trái luật”. Ông Long ơi, là người hiểu biết văn hóa Việt Nam, sao ông nhận thức được tính cách linh thiêng của cây đa trong xã hội nông nghiệp. Nếu Đình Làng biểu dương sức mạnh của cộng đồng làng xã trong ý thức tự tồn, thì Cây Đa đầu làng biểu tỏ sức mạnh của Thần Linh phù trợ cho ý thức tự tồn đó. Mỗi sáng ra đồng, mỗi chiều từ đồng về, dân làng đều cúi đầu trước cây đa thần đó để khấn nguyện. Thế nên, người công giáo Hà Nội, không phải do Đức Tổng Kiệt xúi, từ lâu đã tôn vinh Thánh Tượng Mẹ Sầu Bi nơi gốc đa Tòa Khâm Sứ, là một cử chỉ văn hóa, thể hiện một truyền thống cao đẹp của dân tộc, biểu tỏ một niềm tin thiêng liêng, sao ông Long lại gọi là “lợi dụng lòng tin của con chiên, là làm tổn thương danh Chúa?" Tại Fatima Bồ Đào Nha Đức Mẹ Maria đã hiện ra dưới cây sồi, và tại La Vang, Việt Nam, Đức Mẹ đã hiện ra dưới cây đa, ông Long có biết không?

Thứ hai, ông Long qủa quyết rằng, “Tôi đọc báo mạng nước ngòai, thấy nhiều giáo dân trong nước và ngòai nước trách giận ông” Kiệt. Tôi không biết ông Long căn cứ vào những tờ báo nào để khẳng định như thế. Riêng cá nhân tôi, mỗi ngày đều theo dõi tin tức trên mạng, và chỉ ghi nhận những lời kêu gọi hiệp thông cầu nguyện với giáo dân Hà Nội và Đức Tổng Giám Mục Kiệt để đòi chính quyền Việt Nam ngưng hành động đàn áp thô bạo và tôn trọng quyền làm chủ tài sản của Gíao Hội. Ông Long có biết rằng, không phải chỉ có người công giáo, mà tất cả các tôn giáo khác đều bất bình phẫn nộ trước hành động cướp đọat bất công và đàn áp thô bạo của chính quyền Việt Nam đối với những đòi hỏi chính đáng của giáo dân Hà Nội. Hơn nữa, không phải chỉ có dân Việt trên tòan thế giới, mà hầu hết các quốc gia tự do dân chủ đều lên án hành động bất nhân và bất công của chính quyền Việt Nam. Thế giới không ai trách giận Đức Tổng Giám Mục Kiệt, trái lại chỉ bày tỏ lòng cảm phục và ngưỡng mộ. Chỉ có ông Long và Đảng của ông là lớn tiếng lên án thóa mạ và bôi bẩn đó thôi.

Thứ ba, ông Lý Thăng Long đã nặng lời mạt sát Đức Tổng Giám Mục Kiệt là “ngông cuồng trước pháp luật”. Thưa ông Long, dựa vào Hiến Pháp Việt Nam và dựa vào luật pháp Việt Nam để bênh vực quyền lợi chính đáng của Giáo Hội, đó chính là thực thi dân quyền, và chính là thể hiện dân chủ, sao lại gọi là ngông cuồng trước pháp luật? Hơn nữa, phải nói ngay rằng, pháp luật Việt Nam và ngay cả Hiến Pháp Việt Nam, chỉ là những văn kiện được sử dụng làm khí cụ đàn áp, không phản ảnh công pháp quốc tế, không phù hợp với Bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân Quyền, và phản bội ngay cả bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Viêt Nam. Thế thì thay vì lên án Đức Tổng Giám Mục Kiệt là ngông cuồng trước pháp luật, ông Long phải cám ơn ngài đã tôn vinh pháp luật mới phải chứ?

Thứ tư, khẳng quyết rằng, “Việt Nam chỉ có một nhà nước, một quốc gia và tòan vẹn lãnh thổ” cũng cần phải xét lại. Không biết khi viết những giòng trên, ông Long có biết gì về Công Hàm bán nước do ông Phạm văn Đồng ký, xác nhận Hòang Sa và Trường Sa thuộc về Trung quốc không? Thêm vào đó, ông Long có biết các Hiệp Ước ông Lê Khả Phiêu ký năm 1999 và 2000 dâng đất và nhượng biển cho Trung quốc không? Đặc biệt mới đây, chính quyền Việt Nam đã làm ngơ trước hành động Trung Quốc lấn chiếm Hòang Sa và Trường Sa, sát nhập các hải đảo này vào Tam Sa thuộc quyền quản trị hành chánh của Hải Nam không? Đó là chưa kể tới hành động đàn áp của chính quyền Việt Nam trước những tiếng nói yêu nước của sinh viên, kêu gọi bảo toàn lãnh thổ, bảo vệ di sản của tổ tiên. Đó là chưa nói tới lời hù dọa Trung quốc tung ra, sẽ đánh chiếm Việt Nam trong vòng 31 ngày! Thử hỏi, Việt Nam hôm nay thực sự có chủ quyền không? Có tòan vẹn lãnh thổ không hả ông Long?

Sau cùng, ông Long thú nhận khi ra nước ngòai, ông “đã được đối xử lịch sự, được giúp đớ chân tình” làm cho ông hãnh diện là người Việt Nam, chứ không như Đức Tổng Giám Mục Kiệt cảm thấy nhục nhã khi cầm hộ chiếu Việt Nam. Nhưng ông Long phải phân biệt được cách đối xử lịch sự trong đời thường của người nước ngoài với dân Việt và sự khám xét đối với người cầm hộ chiếu XHCN Việt nam ở phi trường. Từ đó ông Long mạt sát thậm tệ: “Đất nước này không gì máu thịt với ông ư? Chắc thế! Nếu không thì chỉ có kẻ vô học, vô văn hóa, thiếu liêm sĩ mới nói thế, ông Kiệt nhỉ?!” Thưa ông Long, khi ra ngọai quốc, ông được người ta đối xử lịch sự, tử tế, giúp đỡ tận tình, đó là lối hành xử theo nếp sống của xã hội văn minh không phải chỉ với riêng ông là người Việt Nam, mà với tất cả mọi người, không phân biệt màu da, chủng tộc hay tôn giáo. Điều đó không thể có ở cái xã hội mà ông Long đang sống, đang hãnh diện, với chủ trương phân biệt đối xử, đủ mọi thứ kỳ thị. Thật vậy, tại phi trường, trên đường phố, trong quán nhậu, tại khách sạn, đâu đâu cũng diễn ra cảnh hối lộ, móc túi, giật bóp, thử hỏi ông Long có đáng hãnh diện không? Nhất là cảnh bịt miệng LM Nguyễn Văn Lý trước tòa án nhân dân Huế Thừa Thiên, hình ảnh các bà vợ của những nhà tranh đấu dân chủ bị xô ngã té nhào khi được các vị dân cử Hoa Kỳ mời tiếp kiến, nhất là hình ảnh ký gỉa AP bị đánh chảy máu đầu sưng vai sưng cổ khi chụp hình cảnh giáo dân Hà Nội cầu nguyện, và hành động của bọn côn đồ theo lệnh chính quyền đem đồ xú uế làm hoen ố những nơi thờ phượng linh thiêng, có làm cho ông Long hãnh diện không? Đáng lẽ, ông Long phải tự hỏi, tại sao ông được đối xử lịch sự và kính nể tại hải ngọai, mà tại Việt Nam, người ngọai quốc, cũng như đồng bào của ông, lại bị đối xử tàn tệ như thế!

Viết đến đây, tôi cảm thấy tội nghiệp cho những người Việt Nam, trong đó có ông Lý Thăng Long, nói là có trên 4000 năm văn hiến, có niềm hãnh diện về lịch sử hào hùng, lại có thể bịt mắt bịt tai để không thấy không nghe tiếng kêu gào của dân Việt đang bị đọa đày trong thống khổ và bất công, trong một xã hội mất văn hóa mà Dương Thu Hương đã có lần mô tả là “vũng lầy trộn lẫn vàng của kẻ thống trị với máu và nước mắt dân tộc bị trị”. Trong cảm thức ngậm ngùi đó, tôi hết lòng ngưỡng mộ tinh thần thẳng thắn, thái độ bất khuất và tâm hồn bao dung của Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt. Mong ông Lý Thăng Long thông cảm cho!
 
Thông báo của Tòa Giám Mục Hải Phòng liên quan tới lời phát biểu của ĐTGM Hà Nội
LM Phaolô Vũ Đình Viết
02:10 25/09/2008
 
Thông báo đặc biệt về Web Site của Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam
Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam
07:13 25/09/2008
Từ hôm nay thứ Năm 25/09/2008, quý cha, quý tu sĩ và anh chị em có thể vào được Web site của Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam tại địa chỉ sau: http://dcctvn.net/

Chúng ta cũng có thể vào bằng cách nhấn vào nút mầu xanh có dòng chữ Dòng Chúa Cứu Thế VN ở trang đầu (Home page) của VietCatholic ở phía bên tay phải.

Xin quý cha, quý tu sĩ và anh chị em cầu nguyện thêm cho nhà dòng trong thời điểm khó khăn hiện nay.

VietCatholic xin lưu ý qúi vị:

Đa số anh chị em ở tại Việt Nam không vào được http://vietcatholic.net. Vậy nếu muốn vào được xin hỏi những người quen biết họ sẽ chỉ cho cách sử dụng proxy để vượt tường lửa. Nhiều người email cho chúng tôi hỏi tại sao VietCatholic không chỉ cách vượt tường lửa như thế nào. Xin thưa:

- Chúng tôi có thể chỉ dẫn chi tiết cho qúi vị, nhưng nếu chỉ dẫn xong Nhà nước biết được họ cũng sẽ vào ngăn chặn. Do đó khi xử dụng proxy cũng phải thay đổi thường xuyên. Tốt nhất là hỏi những người quen biết họ sẽ chỉ dẫn cho. "Không gì mà không làm được". Người làm khóa thì có người mở. Có người biết mở thì có người sẽ biết đóng lại.

Tỉ dụ để vượt tường lửa của sộng sản xin làm như sau:

http://anonymouse.org/cgi-bin/anon-www.cgi/http://diachitrangweb

Ví dụ: http://anonymouse.org/cgi-bin/anon-www.cgi/http://vietcatholic.net

--> thì xem được trang vietcatholic.

Cũng xin lưu ý ananonymouse.org cũng có thể sau một thời gian bị chặn thì dùng các proxy links khác như:

https://gb.asdf.ch/re/

https://nc.nutsinspace.com/re/

https://gi.liniumstaffing.com/re/

Nếu không được thì dùng Firefox, Netscape or Safari để sử dụng những proxy links nên trên.

Chúc qúi vị thành công, và xin các qúi vị nào biết vượt tường lửa xin cũng chỉ dẫn cho người khác biết.
 
CẬP NHẬT: TGM đóng kín cửa- Đám người ngoài kia hung hăng hô lên đòi đốt TGM Hà Nội...
PV VietCatholic
09:14 25/09/2008
HÀ NỘI - Lúc này là 23h30 ngày 25-9-2008 tại Tòa Tổng Giám mục Hà nội.

Hơn 7 giờ đồng hồ sau khi tượng Đức Mẹ sầu bi và Thánh giá đặt bên Tòa Khâm sứ bị chính quyền và "quân lộ lại không rõ tung tích" đã cướp đi.

Tại TGM lúc này vẫn còn rất đông người, ai lấy đều chưa hết bàng hoàng khi nghĩ đến cảnh chiều nay chúng cướp tượng Đức Mẹ và Thánh gia đi khỏi Tòa khâm sứ, và tối nay thì đã có thêm rất nhiều giáo dân ở vùng Hà Tây sau khi nghe sự việc xảy ra chiều nay họ đã tức tốc về Tòa Khâm sứ để hiệp thông cùng với Giáo phận.

Bà con giáo dân vẫn hăng say tiếp tục cầu nguyện tại Tòa giám mục sát cạnh Tòa Khâm Sứ, những lời kinh và lời ca vẫn vang nên trầm bổng, mặc dù tối nay trời mưa rất nặng hạt. Để đảm bảo cho sự an toàn của bà con giáo và TGM nên hiện giờ cổng của TGM vẫn được đóng kín vì ngoài đường lúc này có rất nhiều kẻ xấu với tính khí rất hung hăng đã đe dọa, chúng la lên: "chúng tao sẽ phá Tòa Khâm Sứ".

Bầu không khí tại TGM tối nay có phần ảm đảm, nhìn gương mặt của những bà con giáo dân ai lấy đều buồn phiền vì hành động xúc phạm mà bọn người ô hợp kia đã xúc phạm đến Chúa và Mẹ.

Tiếp xúc với một số bà con giáo dân, chúng tôi thấy ai đấy đều nghẹn ngào, bởi vì tất cả đều mang trong mình một tâm trạng thất vọng vì cách thế mà chính quyền đối với dòi hỏi chính đáng của giáo dân, họ chẳng những không quan tâm mà còn đàn áp, này thì lại cho "bọn người ô hợp" tới cướp tượng đi dưới sự che chở của chính quyền, bức xúc nhất là: «không biết chúng mang tượng Mẹ đi đâu!». Chúng có tiếp tục xúc phạm đến tượng thánh hay không? Nhiều người tự hỏi "công lý ở đâu? đạo lý ở đâu?"...

Tuy dù buồn phiền, nhưng họ tỏ ra rất can đảm và vững tin một ngày mai sẽ có công lý. Họ tiếp tục cầu nguyện "xin Mẹ đoái thương xem đoàn con đang cầu khẩn nên Mẹ, xin Mẹ ban ơn giúp sức cho chúng con. Và nhất là xin Mẹ ban cho công lý và hòa bình được ngự trị trên đất nước chúng con".

Hình Chế Trung Hiếu đã viết email cho VietCatholic để nguyền rủa Chúa và Mẹ, email: chetrunghieu@vnn.vn
Chúng tôi cũng lo lắng tới việc chính quyền có thể tiếp tục có những hành vi "làm nhục đến tượng thánh". Mới đây chừng một giờ đồng hồ, chúng tôi nhận được một email trong đó chứa đầy những lời thô lỗ phạm thánh của người có tên Chế Trung Hiếu gửi tới. Email của ông này còn CC (gửi thêm) cho nhiều các nhân đoàn thể tôn giáo khác cũng như báo chí ở Hoa Kỳ nữa. Những lời này thật là tục tĩu và xúc phạm đến Chúa và Đức Mẹ... Chúng tôi xin mọi người hãy cầu nguyện cho sự thiếu hiểu biết và ngông cuồng của người này. Xin cho ông ta một ngày kia nhìn ra sự thật nhãn tiền và được ơn ăn năn thống hối. Xin Thiên Chúa tha thứ cho những xúc phạm của ông này. Chúng ta cũng cầu xin cho chế độ CSVN đã đào tạo ra những con người như ông ta biết một ngày thấy ánh sáng sự thật mà nhận biết những lỗi lầm và xúc phạm của họ. Muốn viết thư trả lời cho Chế Trung Hieu xin nhấn vào đây: chetrunghieu@vnn.vn

HÀ NỘI - Vào lúc 16h chiều nay (25/9) hàng trăm công an, nhân viên an ninh, dân phòng… và hàng ngàn "đoàn viên thanh niên mặc áo xanh", những người xưng mình là "cựu chiến binh, hội phụ nữ"… và "đám người không rõ nguồn gốc" đã tuốn đến khu vực Tòa Khâm Sứ cũ.. tập trung tại trước cổng Tòa Giám Mục Hà Nội.

Hình ảnh chúng tuấn đến và lấy tượng Mẹ và Thánh giá đi

Khoảng 5g30 chiều, công an và một "đám người không mang sắc phục nhất định và không rõ nguồn gốc" đã di chuyển xong tượng Đức Mẹ Sầu Bi cùng với Thánh Giá ra khỏi khu vực Tòa Khâm Sứ cũ, không biết chúng mang đi đâu.

Trước đó công an đã tập hợp rất nhiều lực lượng phong tỏa đường Nhà Chung, họ cho hàng rào ngăn đường từ Nhà thờ lớn. Họ cho rất nhiều bọn côn đồ hung hãn, nhóm "thanh niên mặc áo xanh" đánh đuổi những bà con giáo dân đang cầu nguyện ở đó. Họ hò hét, chửi rủa, thái độ hung tàn.

Một số người "không rõ nguồn gốc" đã dùng máy cắt kim loại, xà beng, búa để hạ Thánh Giá đã được đóng rất chặt vào gốc đa, đồng thời khiêng tượng Đức Mẹ khỏi khu vực Tòa Khâm Sứ. Họ đặt tất cả tượng Đức Mẹ, Thánh giá, hoa, nến vào trong ba chiếc hòm tôn lớn và khiêng lên xe tải. Hiện trường được bảo vệ nghiêm ngặt.

Đang khi đó, khu vực trước cổng Tòa Tổng Giám mục, "đám người không rõ nguồn gốc đó" tập trung rất đông, la hét, gây rối. Còn các giáo dân còn đang cầu nguyện ở đó thị bị đám này chửi mắng, đuổi đi và cướp hết các ghế nhựa, đồ dùng cá nhân. Chúng vứt các ghế nhựa sang bên kia hàng rào thép gai và các nhân viên an ninh lượm lấy và… ngồi.

Những cựu chiến binh đầy hung hãn, với những khuôn mặt không còn chút đạo đức nào đã liên tục đạp phá yêu cầu Tòa TGM mở cổng, chửi mắng và đánh giáo dân đang ở trước cổng. Họ đưa đến đây những người đui mù, què quặt, để nói lên cái gọi là niềm tự hào vì chiến đấu trước đây để kết án giáo dân.

Còn bên trong TKS thì chính quyền đã tập hợp rất nhiều lực lượng và chúng đã cho tượng Đức Mẹ Sầu Bi và Thánh giá cùng các bình hoa xung quanh Đức Mẹ lên một xa oto, va hiện nay chúng đã chở đi. nhưng chúng tôi chưa biết chúng chuyển Đức Mẹ đi đâu. Bởi vì cổng TGM và Nhà thờ lớn đều được đóng kín.

Trước những hành động vô cùng man rợ, vô đạo đức và mất hết lương tri của bọn người này, giáo dân và các tu sĩ vẫn giữ sự bình tĩnh, hiền hòa và tiếp tục cầu nguyện. Những lời kinh hòa với tiếng khóc nghẹn ngào!

Cổng Tòa Tổng Giám mục đã được đóng lại vì các cựu chiến binh xông vào đòi đập phá.

Chính quyền đã huy động đông đảo "đám người không rõ lai lịch và nguồn gốc" tới đây để tạo áp lực với giáo hội.

Chuông nhà thờ lớn cất lên từng tiếng một để báo hiệu những giờ phút đau thương của giáo phận.

Sau khoảng 30 phút liên tục gây hấn và kích động, cựu chiến binh đã rút bớt. Một nhóm đông các hội viên phụ nữ, đoàn viên lại tiếp tục gây sự. Tuy nhiên, chạm trán với một đoàn giáo dân hiền hòa, bình tĩnh, họ cũng nản!

16h45, chiếc xe tải chở tượng Mẹ rời khỏi Tòa Khâm Sứ, hiện nay chúng tôi vẫn chưa biết họ chở Tượng Mẹ và Thánh Giá đi đâu.

Giáo dân vẫn tiếp tục cầu nguyện…
 
Ủy hội Tự do Tôn giáo Hoa Kỳ chỉ trích chính phủ VN không tôn trọng tự do tôn giáo
Voice of America (VOA)
10:21 25/09/2008
Ủy hội Tự do Tôn giáo Hoa Kỳ chỉ trích chính phủ VN

WASHINGTON DC - 25/09/2008 -
Chủ Tịch UHHK Felice Gaer
Tình trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam và vụ tranh chấp tại giáo xứ Thái Hà đã chiếm phần lớn tin tức liên quan tới Việt Nam ngày hôm nay.

Trước hết, trong một thông cáo báo chí phổ biến ngày 24 tháng 9, Ủy Hội Hoa Kỳ đặc trách theo dõi quyền tự do tôn giáo quốc tế cho hay Việt Nam vẫn tiếp tục coi thường những quyền căn bản của con người qua việc cảnh sát sử dụng bạo lực đối với những giáo dân cầu nguyện bằng đường lối ôn hòa trên những miếng đất tại Hà Nội trước kia thuộc Giáo Hội Công Giáo Việt Nam, việc bắt giam hoặc quản chế tại nhà những người tranh đấu cho tự do tôn giáo và việc bắt giữ một số người tranh đấu cho dân chủ trong tháng này.

Ủy Hội kêu gọi Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam quay trở lại danh sách những nước vi phạm trầm trọng nhất vào quyền tự do tôn giáo của người dân và đòi Việt Nam trả tự do vô điều kiện cho mọi tù nhân vì lương tri.

Trong thông cáo báo chí, Chủ Tịch Ủy Hội Felice Gaer cho biết chuyện xảy ra quá thông thường tại Việt Nam là những ai tổ chức hoặc bày tỏ quan điểm bằng đường lối ôn hòa về quyền tự do tôn giáo hoặc nhân quyền, cùng với những quyền tự do để bênh vực cho họ, đều bị bắt giữ, giam cầm hoặc dọa nạt.

Theo Chủ Tịch Ủy Hội, là một thành viên của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc, Việt Nam phải hoàn toàn tôn trọng nhân quyền và không nên coi những hành động ôn hòa nhằm thăng tiến quyền tự do tôn giáo như một mối đe dọa về an ninh.

Bản thông cáo báo chí của Ủy Hội nhắc tới một số sự kiện như giáo dân tại Hà Nội cầu nguyện từ tháng 12 năm ngoái để đòi chính quyền trả lại tài sản của giáo hội bị chính phủ tịch thu từ thập niên 1950, một số giáo dân thuộc Dòng Chúa Cứu Thế bị bắt giữ, cảnh sát dùng bạo lực giải tán nhóm người đòi chính phủ trả tự do cho những giáo dân bị bắt giữ này, Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt của giáo phận Hà Nội bị tố cáo khích động các vụ gây rối, và chuyện chính quyền đe dọa áp dụng những hành động mạnh mẽ đối với những buổi cầu nguyện của giáo dân.

Bản thông cáo báo chí cũng đề cập đến trường hợp của những người tranh đấu cho dân chủ bị bắt giữ như Lê Thị Công Nhân, Linh Mục Nguyễn Văn Lý, ông Nguyễn Văn Đài.

Ủy Hội cho biết là không đồng ý với quan điểm của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ trong việc rút Việt Nam ra khỏi danh sách các nước đáng lưu tâm đặc biệt năm 2006. Ủy Hội khuyến cáo Văn Phòng Tụ Do Tôn Giáo Quốc Tế của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ duy trì nỗ lực chấm dứt các vụ vi phạm nhân quyền tại Việt Nam.

Ủy Hội cũng yêu cầu chính phủ Mỹ đòi chính phủ Việt Nam trả tự do ngay lập tức và vô điều kiện cho các tù nhân vì lương tri, cho phép Giáo Hội Công Giáo và các tổ chức tôn giáo khác được tự do hoạt động và cho người dân được hưởng quyền tự do bày tỏ tư tưởng, kể cả quyền tự do phản kháng.
 
Thái Hà và Toà Khâm Sứ: Hiệp sau sẽ là hiệp quyết định
Thông Luận
11:12 25/09/2008

Thái Hà và Toà Khâm Sứ: Hiệp sau sẽ là hiệp quyết định



“…Sự lì lợm có thể giúp kéo dài thêm một thời gian những chính quyền không còn lý do tồn tại, nhưng nó cũng sẽ khiến cho sự sụp đổ trở thành thảm khốc. Và ngay trong Đảng Cộng Sản cũng có nhiều người đủ lương tâm và trí tuệ để thấy rằng tình trạng này không thể tiếp tục…”

Không ai tin là vụ Thái Hà – Toà Khâm Sứ sẽ yên sau khi công an giải tán được giáo dân và phong toả được hai khu này. Khối người Công Giáo có tổ chức, kỷ luật và biết chọn phương thức tranh đấu phù hợp nhất với hoàn cảnh vẫn còn đó với quyết tâm cao hơn, trong khi đó uy tín của chính quyền cộng sản đã xuống tới mức không thể thấp hơn được. Việc sử dụng những thành phần côn đồ để chửi bới đánh đập giáo dân tranh đấu ôn hoà bằng lời cầu nguyện, thậm chí xông cả vào nhà thờ la ó, ca hát nhảm nhí, vỗ tay ngay giữa thánh lễ, sau đó nửa đêm xông vào dứt điểm còn tệ hơn nhiều lần nếu dùng thẳng công an sắc phục để đàn áp. Hình ảnh chính quyền dùng bọn côn đồ đàn áp một tôn giáo đang đòi, một cách ôn hoà và khiêm tốn, được trả lại một phần những tài sản đã bị cướp đoạt trái phép sẽ khó phai mờ trong ký ức dân chúng và trong dư luận thế giới. Mù quáng là chữ còn quá nhẹ để đánh giá những hành động của chính quyền cộng sản. Những chuyến công du tốn kém sang Mỹ và Châu Âu, kể cả toà thánh Vatican, để làm đẹp hình ảnh của chế độ, sẽ còn lại gì? Câu hỏi thực sự đặt ra là Việt Nam còn có một chính quyền không?

Đối với một chính quyền có chút lý trí vấn đề thực ra hiển nhiên và giải pháp cũng khá giản dị: trả lại một phần toà Khâm Sứ cho giáo phận Hà Nội và một phần khu đất Thái Hà cho giáo xứ này, đổi lại với cam kết là giáo hội Công Giáo hài lòng với giải pháp và coi vấn đề như đã giải quyết xong.

Hiển nhiên vì việc tịch thu Toà Khâm Sứ cũng như khu đất Thái Hà không có một văn bản pháp lý nào cả. Đây chỉ là những quyết định tuỳ tiện được thông báo bằng lệnh miệng và được thực hiện bằng cưỡng bức. Ngay cả theo pháp luật của chính nhà nước hiện nay thì Toà Khâm Sứ và đất Thái Hà cũng vẫn còn là tài sản của giáo hội Công Giáo. Hiển nhiên vì giáo phận Hà Nội cũng như giáo xứ Thái Hà thực sự quá thiếu đất. Nhà Thờ Lớn tại quận Hoàn Kiếm hầu như không còn đất trong khi nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế tại Thái Hà, quận Đống Đa, chỉ còn tổng cộng 2700 m2, tương đương với diện tích của một biệt thự, trong khi cả chục nghìn giáo dân dự lễ mỗi tuần tại hai nơi này. Chính quyền thành phố Hà Nội đã tước đoạt quá nhiều một cách bất hợp pháp. Khu đất Nhà Chung -toà Tổng Giám Mục và toà Khâm Sứ- trước đây rộng hơn 10.000 m2, giáo xứ Thái Hà trước đây rộng gần 60.000 m2.

Giản dị và dễ thực hiện, bởi vì giáo phận Hà Nội cũng như giáo xứ Thái Hà đã tỏ ra rất khiêm tốn. Chỉ cần trả lại cho họ một phần ba, thậm chí một phần tư trong trường hợp giáo xứ Thái Hà, là họ cũng hài lòng rồi, và vấn đề sẽ được giải quyết êm thấm. Càng giản dị vì cả hai khu đất này hiện vẫn chưa được sử dụng. Khu đất toà Khâm mới chỉ được dự trù cho một công viên và một thư viện, còn khu đất Thái Hà mới chỉ được hứa cho một công ty may mặc.

Tại sao chính quyền cộng sản lại không chấp nhận giải pháp hiển nhiên và hợp tình hợp lý này? Lý do chính quyền không nói ra nhưng hầu như mọi người đều nghĩ là nếu giải quyết như vậy sẽ tạo ra một tiền lệ khuyến khích những đòi hỏi trả lại nhà đất và sẽ phải giải quyết hàng triệu đơn khiếu nại khác; nhà nước đã tước đoạt và chia chác tuỳ tiện quá nhiều rồi. Tất cả mọi tôn giáo đều đã mất mát lớn, khối dân oan có thể đã lên tới trên một triệu người. Logic ở đây là đã cướp đoạt nhìều quá rồi thì chỉ còn giải pháp cướp đoạt luôn, vấn đề nhà đất không thể giải quyết được nữa. Lý do này có thể đúng trong thực trạng Việt Nam nói chung, nhưng nó không đúng trong trường hợp đặc biệt này vì chính nhà cầm quyền đã đề nghị cấp cho giáo phận Công Giáo Hà Nội ba khu đất khác trong thành phố. Như vậy cũng vẫn tạo ra tiền lệ nguy hiểm cho chính quyền. Vậy tại sao chính quyền không trả lại đất đã tịch thu trái phép và chưa sử dụng mà lại đề nghị cấp đất ở những nơi khác? Tại sao có giải pháp kỳ quặc này? Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt hoàn toàn có lý khi từ chối. Đúng như ông nói, giáo phận công giáo Hà Nội đòi lại tài sản đã bị tước đoạt trái phép chứ không xin ân hệ nào của chính quyền cả. Vả lai, vấn đề là giáo dân cần không gian chung quanh Nhà Thờ Lớn và Dòng Chúa Cứu Thế để hành đạo trong những điều kiện chấp nhận được. Họ cần lấy lại khu đất của họ ngay bên nhà thờ. Hay phải xây nhà thờ ở nơi khác? Phải tốn kém bao nhiêu và trong thời gian bao lâu? Phải nhìn cách hành xử này trước hết như là bằng chứng rằng ban lãnh đạo cộng sản vẫn còn rất nặng tâm lý vua chúa, cho cái gì dân được cái ấy. Nhưng phải hiểu rằng lý do thực sự là chính quyền muốn gây khó khăn tối đa để người công giáo không có phương tiện tâp hợp dễ dàng và thoải mái. Phải hiểu đây là cách hành xử của một chính quyền tự biết mình bị nhân dân thù ghét và mọi tâp hợp của dân chúng đều có nguy cơ biến thành những cuộc biểu tình chống chính quyền.

Tương lai nào cho một chính quyền coi nhân dân như một đe dọa? Cần cảnh giác để đừng mắc vào hai sai lầm trái ngược. Một là gào thét để cố thuyết phục mình rằng ý dân là ý trời, một chế độ bị nhân dân thù ghét chắc chắn sẽ sụp đổ. Nhiều thế hệ Ai Cập, Trung Hoa và Việt Nam đã nhẫn nhục chịu đựng các chế độ gian ác và tồi dở trong hàng ngàn năm. Ý dân chỉ trở thành ý trời nếu được tổ chức thành sức mạnh. Hai là tự trấn an rằng dân chúng có thù ghét tới đâu cũng còn lâu mới xô ngã được chính quyền. Không lâu lắm đâu! Thời đại này là thời đại của thông tin và tri thức. Sẽ có những người đủ sáng suốt để đầu tư cố gắng xây dựng tổ chức và quần chúng cũng có khá nhiều phương tiện để tiếp thu những thông tin và những kiến thức đấu tranh. Sự lì lợm có thể giúp kéo dài thêm một thời gian những chính quyền không còn lý do tồn tại, nhưng nó cũng sẽ khiến cho sự sụp đổ trở thành thảm khốc. Và ngay trong Đảng Cộng Sản cũng có nhiều người đủ lương tâm và trí tuệ để thấy rằng tình trạng này không thể tiếp tục.

Những bài học cụ thể nào có thể rút ra được từ những ngày vừa qua?

Người công giáo dù chưa đạt được kết quả mong muốn nhưng cũng đã gây bối rối lớn cho chính quyền, bởi vì họ là một đoàn thể có tổ chức và kỷ luật. Điều này mọi người muốn đóng góp vào một tương lai khác cho đất nước đều phải đặc biệt lưu ý. Một khối người dù đông đảo đến đâu và bị chà đạp đến đâu cũng vẫn bất lực nều chỉ là một khối vô tổ chức của những cá nhân cô đơn. Hàng giáo phẩm công giáo đã tỏ ra có bản lĩnh. Họ đã biết kiên nhẫn và tự chế, đã biết chọn phương thức đấu tranh phù hợp và hiệu lực nhất. Họ không những giữ nguyên mà còn gia tăng sức mạnh và quyết tâm. Cuộc tranh đấu của họ sẽ còn tiếp tục và sẽ thành công, hiệp sau sẽ là hiệp quyết định. Nhưng họ sẽ thành công hơn nếu nhân dân Việt Nam và thế giới không nhìn cuộc đấu tranh của họ như là một cuộc đấu tranh vì quyền lợi riêng. Giáo hội Công Giáo không cần tham gia vào đấu tranh chính trị. Không ai muốn như vậy, nhưng hàng giáo phẩm Công Giáo Việt Nam vẫn có nhiều cách để nhắc nhở cho giáo dân biết rằng họ là người Công Giáo nhưng cũng đồng thời là người Việt Nam và cũng có bổn phận đóng góp vào tiến trình dân chủ hóa đất nước.
 
Qua thông báo khẩn gửi các trường học, Ban Giám Đốc Sở Giáo Dục TP HCM đánh rơi mặt nạ trá hình thầy giáo
Bảo Thư (giáo viên Tiền Giang)
11:22 25/09/2008
QUA THÔNG BÁO KHẨN GỬI CÁC TRƯỜNG HỌC, BAN GIÁM ĐỐC SỞ GIAÓ DỤC THÀNH PHỐ HCM ĐÁNH RƠI MẶT NẠ TRÁ HÌNH THÀY GIÁO

Tôi là một giáo viên có 32 năm hành nghề dạy học, hiện đang công tác tại tỉnh Tiền Giang.

Qua Vietcatholic, tôi được đọc CÔNG VĂN KHẨN số 2069 / GDĐT – VP của Sở Giáo dục và Đào tạo Tp Hồ Chí Minh do Phó giám đốc Nguyễn Văn Ngai kí thay Giám đốc Huỳnh Công Minh, ngày 24-09-2008, gửi Trưởng phòng Giáo dục & Đào tạo các quận ( huyện) cùng Hiệu trưởng các trường THPT, CĐ, TCCN và trực thuộc.

Với tư cách đồng nghiệp với các thày giáo từng đi dạy học, nay chuyển sang làm công tác quản lí cấp Sở ở thành phố HCM (tức thày Minh, thày Ngai), tôi có mấy ý kiến sau:

1. Trong CÔNG VĂN KHẨN số 2069, “thày” Ngai viết: “Lợi dụng việc gây rối trật tự của một số giáo dân tại số 178 Nguyễn Lương Bằng ( Hà Nội), một số phần tử xấu dự định kích động, lôi kéo thanh niên, học sinh, sinh viên tụ tập trái pháp luật”.

Câu mở đầu này cho thấy ông Ngai và các ông trong Ban Giám đốc Sở Giáo dục hoàn toàn không nắm được sự thật về sự kiện 178 Nguyễn Lương Bằng:

• Không phải giáo dân gây rối mà là Chính quyền Hà Nội và quận Đống Đa thuê côn đồ, giả danh Thanh niên tình nguyện, đến nhà thờ Thái Hà khiêu khích, đổ mắm tôm và dầu nhớt lên bàn hoa kính Đức Mẹ, mở loa phóng thanh gây tiếng hú chõ vào nhà thờ, gây sự với giáo dân, nhổ nước bọt và chửi thề các linh mục…

• Giáo dân không hề gây rối, mà chỉ cầu nguyện trong ôn hòa, hát thánh ca trong trật tự. Trong khi đó, từ công an đến báo chí, từ cán bộ chính quyền đến nhà báo liên tục kích động, điên cuồng phỉ báng các công dân-giáo dân Thái Hà. Sự việc diễn ra y hệt thời đấu tố, Cải cách ruộng đất 1956, được nhà văn Tô Hoài thuật lại trong tiểu thuyết Ba người khác do Hội Nhà văn xuất bản năm 2007.

2. Câu văn mở đầu trên còn cho thấy ông Ngai và Ban Giám đốc Sở mang tiếng là người làm công tác giáo dục, lại là những lãnh đạo ngành giáo dục ở một thành phố lớn, nhưng hoàn toàn không có chút hiểu biết gì về học sinh – sinh viên ngày nay:

• Học sinh – sinh viên ngày nay câp nhật thông tin rất kịp thời. Nhờ đó, họ nhận thức đúng đắn và nhanh chóng phân biệt ai tốt, ai xấu; ai nói thật, ai tuyên truyền dối trá. Nếu không tin, các ông cứ hỏi bất kì sinh viên nào về môn Chính trị Mác-Lênin, thì biết họ có thích học hay không! Cứ hỏi họ nghĩ gì về môn Lịch sử thì các ông sẽ hiểu, tại sao họ sẵn sàng bị điểm kém mà không nghe lời dỗ dành phải chăm học lịch sử nước ta do các đảng viên biên soạn! Bởi vì họ biết các môn học này chỉ rặt tuyên truyền và xuyên tạc sự thật.

Nhờ cập nhật thông tin, họ biết tường tận về cuộc đấu tranh chính nghĩa của giáo xứ Thái Hà. Họ hiểu sự dối trá của chính quyền. Họ thấy rõ tính chất tay sai của Đài Truyền hình Việt Nam, báo Hà Nội Mới, báo Sài Gòn Giải phóng, báo Nhân Dân…

• Vì nắm được thông tin trung thực qua báo, đài, mạng nước ngoài, nên học sinh – sinh viên biết phân biệt phải-trái, đúng-sai. Chính vì thế, học sinh – sinh viên một khi đã tham gia các cuộc đòi thực thi Công lý và Chính nghĩa, các ông không mừng thì thôi, hà cớ gì lại ra lệnh cho các Hiệu trưởng phải ra tay ngăn chặn, rồi thuê công an đàn áp, như trong CÔNG VĂN KHẨN đã viết ở điều 2: “Khi có vụ việc xảy ra, yêu cầu Hiệu trưởng các đơn vị trực tiếp giải quyết và cử cán bộ các bộ phận chức năng có mặt tại hiện trường để phối hợp giải quyết tại chỗ”!

• Học sinh – sinh viên nước ta vốn luôn tôn trọng các thày cô, nhưng chỉ dành tình cảm này cho các giáo viên tận tụy với nghề, gắn bó với học trò và đặc biệt phải yêu mến Sự Thật, đứng về Lẽ Phải, chứ không phải chỉ nghe lời Chính quyền như thày Ngai, thày Minh của Sở Giáo dục thành phố HCM!

Bây giờ nếu ông Minh, ông Ngai vào lớp dạy học, tôi tin chắc hai ông sẽ bị học trò tẩy chay, vì họ biết hai ông chỉ là tay sai của bạo quyền chứ không còn tư cách thày giáo! Các ông chỉ lăm lăm trông cậy các “bộ phận chức năng” (tức Công an) trấn áp thế hệ trẻ đang khát khao Sự Thật và Công Lý.

3. Tôi đã từng dẫn học trò về thành phố giao lưu với giáo viên và học sinh Sài Gòn. Tôi rất ngưỡng mộ tài đức của các thày cô Sài Gòn, quý mến tính năng động, hiếu học và khả năng nắm bắt thông tin đương đại của học trò Sài Gòn.

Chính vì thế, tôi tin chắc giáo viên và học sinh – sinh viên Sài Gòn khi đọc CÔNG VĂN KHẨN của hai ông, họ sẽ cười vào mũi hai ông, dù miệng không nói ra nhưng trong lòng khinh bỉ hai ông hết chỗ nói.

Họ biết mình cần làm gì để nên giống Thái Hà. Đó là luôn giữ thái độ ôn hòa, nhã nhặn nhưng lòng thì tin chắc vào CHIẾN THẮNG CỦA SỰ THẬT. Chiến thắng này có thể chưa đến ngay tức thời, nhưng sẽ đến trong lịch sử của NGÀY MAI. Mà họ, học sinh – sinh viên, là những con người của NGÀY MAI.

Còn hai ông đã thuộc về quá khứ, cái quá khứ của Bạo Quyền và Dối Trá!

Họ, học sinh – sinh viên, sẽ không bao giờ chọn phương cách bạo động, vì họ yêu chuộng hòa bình và vững tin vào BÌNH AN.

Còn các ông, vốn được dạy dỗ về BẠO LỰC, nên các ông chỉ tin vào BẠO QUYỀN.

Như vậy, so với giáo viên và học sinh Sài Gòn, thì hai ông kém xa họ cả về sự hiểu biết lẫn cách hành xử.

Các ông thua học trò của mình về văn hóa.

Các ông hành xử phi văn hóa, vì đã chọn bạo lực, qua cái CÔNG VĂN KHẨN sắt máu mang số hiệu 2069 kia!

Học trò (và thày của họ nữa) sẽ chọn hòa bình, bất bạo động (như giáo dân Thái Hà đã chọn), nếu tình thế đòi hỏi họ phải bày tỏ chính kiến.

Vì thế họ thuộc một nền văn hóa ưu đẳng. Nền văn hóa Bình An.

4. Tôi đã từng học trường đại họcVăn Khoa Sài Gòn trước 1975, nên tôi biết ông Minh. Thời trẻ, ông có nhiệt huyết và lí tưởng. Nhưng than ôi, nay thấy học trò muốn sống theo lí tưởng VÌ QUYỀN TỰ DO CỦA CON NGƯỜI trong thời đại mình, thì ông răn đe, ngăn cấm.

Một con người mệnh danh thày giáo mà lại ngăn cản học trò huóng đến Sự Thật, sẻ chia với đồng bào đang chịu nỗi oan khiên một cách hòa bình, thì không còn tư cách thày giáo nữa. Bởi vì thày giáo phải là con người yêu chuộng sự thật, nêu gương sống theo Sự Thật.

Còn các ông trong Ban Giám đốc chỉ còn khả năng sống theo mệnh lệnh của Bạo Quyền, nên sẵn sàng dối trá.

5. Những phân tích trên đây cho thấy các ông trong Ban Giám Đốc Sở Giáo dục thành phố HCM đang đánh rơi chiếc mặt nạ thày giáo mà họ mang bấy lâu nay.

Họ đã lộ nguyên hình là những công an trong ngành giáo dục.

BAN GIÁM ĐỐC SỞ GIÁO DỤC THÀNH PHỐ HCM CHÍNH LÀ NHỮNG CÔNG AN TRÁ HÌNH THÀY GIÁO!!!

Bảo Thư (giáo viên Tiền Giang)
 
Chúng đã cướp đi tượng Đức Mẹ và Thánh giá từ Tòa Khâm Sứ
PV VietCatholic
11:27 25/09/2008
HÀ NỘI - Khoảng 5g30 chiều 925/9, một "đám người không mang sắc phục nhất định và không rõ nguồn gốc" đã cướp đi tượng Đức Mẹ Sầu Bi cùng với Thánh Giá ra khỏi khu vực Tòa Khâm Sứ cũ, không biết chúng mang đi đâu. Trước đó công an đã tập hợp rất nhiều lực lượng phong tỏa đường Nhà Chung, họ cho hàng rào ngăn đường từ Nhà thờ lớn. Họ cho rất nhiều bọn côn đồ hung hãn, nhóm "thanh niên mặc áo xanh" đánh đuổi những bà con giáo dân đang cầu nguyện ở đó. Họ hò hét, chửi rủa, thái độ hung tàn.

Một số người "không rõ nguồn gốc" đã dùng máy cắt kim loại, xà beng, búa để hạ Thánh Giá đã được đóng rất chặt vào gốc đa, đồng thời khiêng tượng Đức Mẹ khỏi khu vực Tòa Khâm Sứ. Họ đặt tất cả tượng Đức Mẹ, Thánh giá, hoa, nến vào trong ba chiếc hòm tôn lớn và khiêng lên xe tải. Hiện trường được công an bảo vệ nghiêm ngặt. Và những công an cảnh sát này có nhiệm vụ là canh chừng cho đám đông không rõ nguồn gốc đó làm loạn. Ôi cái đất nước Việt Nam ngày nay!
 
Mắc nghẹn (thơ)
Thái Hà
11:33 25/09/2008
Đất của dân “hưởng nhanh” đánh cướp
Những tưởng mong bán được nhiều tiền
Giáo dân phản đối ngày đêm
Nên đành chữa cháy: công viên xây càng!

Nuốt không lọt ứa gan không đấy?
Mất miếng mồi béo ngậy ức chăng?
Được ăn chột dạ cũng đành
Mất ăn, ngũ tạng bị dần mới đau!

Nên vội vả xới đào cho gấp
Để hòng mà khỏa lấp tội danh
Đợi cho sự việc nguội dần
Rồi lại cắt xén chia phân đất nầy

Nên dẫu đảng có xây vườn thật
Giáo dân nên cẩn mật canh phòng
Xem đảng có ló đuôi cong
Xây thêm thứ khác trong lòng công viên

Dù đảng cố đảo điên đen trắng
Mị người dân nhờ đám báo đài
Nhưng với thế giới bên ngoài
Mặt mo đảng được phơi bày khắp nơi!
 
Dân Biểu Sanchez và các dân biểu Hoa Kỳ gửi thư cho Chủ tịch Nước VN ''không giữ lời hứa''
DB Loretta Sanchez
11:54 25/09/2008
Dân Biểu Sanchez và các dân biểu Hoa Kỳ gửi thư cho Chủ tịch Nước VN "không giữ lời hứa"

Dân Biểu Sanchez kêu kọi Hạ Viện Lên Tiếng
Về Vụ Giáo Dân Thái Hà Bị Đàn Áp

Dân Biểu Sanchez gửi thư đến Chủ tịch Việt Nam Nguyễn Minh Triết đề cập về tình trạng đàn áp nhân quyền

WASHINGTON, D.C. – Dân Biểu Loretta Sanchez (California) cùng 6 vị Dân Biểu Liên Bang trong Hạ Viện Hoa Kỳ thuộc lưỡng đảng đồng ký tên trong một lá thư gửi đến Chủ tịch Việt Nam Nguyễn Minh Triết bày tỏ mối quan tâm đến với Chính quyền Việt Nam về tình trạng đàn áp nhân quyền. Chi tiết của lá thư bao gồm các vụ đàn áp nhân quyền xảy ra gần đây đối với các nhà dân chủ và giáo dân ôn hoà.

Dân Biểu Sanchez nói rằng: "Trong vòng một tháng vừa qua, Việt Nam đã tăng cường các chiến dịch mạnh mẽ đến với các người dân biểu tình ôn hoà. Tôi mong rằng Chính quyền Bush sẽ bày tỏ rõ lập trường của họ đến với Chính quyền Việt Nam vì Việt Nam vẫn tiếp tục vi phạm nhân quyền cơ bản trong Hiến Chương Liên Hiệp Quốc đã qui định. Việt Nam cần phải thay đổi nếu muốn tiếp tục duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Hoa Kỳ."

Dân Biểu Sanchez là người bạn quen thuộc của cộng đồng Việt Nam với những nỗ lực đấu tranh cho nhân quyền. Bà luôn ủng hộ và yêu cầu chính quyền Hoa Kỳ liệt kê Việt Nam trở lại danh sách Các Nước Cần Quan Tâm Đặc Biệt (Countries of Particular Concern - CPC), để định rõ Việt Nam là nước "góp phần hoặc có những vi phạm nặng nề về tự do tôn giáo."

Dưới đây là nguyên văn của lá thư.

******************************

Ngày 18, tháng 9, 2008

Ông Nguyễn Minh Triết
Chủ tịch Việt Nam
Cùng gửi Tòa Đại Sứ Việt Nam
1233 20th Street, NW #400
Washington, DC 20036

Thưa Chủ tịch Nguyễn Minh Triết:

Chúng tôi đặc biệt gửi đến Ông lá thư để bày tỏ mối quan tâm đến với Chính quyền Việt Nam về sự đàn áp nhân quyền đối với các nhà đấu tranh dân chủ và những người dân biểu tình ôn hoà.

Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã ký cam kết bảo vệ nhân quyền cơ bản của người dân qui định trong Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị của Liên Hiệp Quốc. Tuy nhiên, Chính quyền Việt Nam đã không giữ lời hứa mà vẫn tiếp tục thi hành các chiến dịch đàn áp, giam giữ và kết tội không biết bao nhiêu nhà đấu tranh dân chủ và người dân biểu tình.

Các sinh viên Việt Nam và các nhà báo tự do bị đàn áp vì đã tổ chức các cuộc biểu tình ôn hòa trên đường phố Hà Nội và Sài Gòn chỉ trích chế độ về các chính sách sai lầm và tệ nạn xã hội. Rất tiếc, công an Việt Nam đã bắt họ phải chịu sự đàn áp và bắt bớ vô lý vì đã xử dụng quyền căn bản mà mỗi người dân nên có.

Còn các nhà đấu tranh dân chủ như bà Lê Thị Kim Thu, Phạm Văn Trội, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa (thành viên ban Đại diện Lâm thời Khối 8406), và các thanh niên sinh viên học sinh đã phổ biến lời kêu gọi biểu tình ôn hoà đều đã bị Chính quyền Việt Nam giam giữ vì đã tham gia những hoạt động đấu tranh dân chủ tại Việt Nam.

Ông Nguyễn Hoàng Hải, bút hiệu "Điếu Cày", một trong những nhà viết nhật ký điện tử nổi tiếng đã bị kết án 30 tháng tù vì phổ biến những bài viết chỉ trích chế độ về các tệ nạn xã hội như tham nhũng, hành hung của công an và bóc lột sức lao động. Có rất nhiều nhà báo tự do đã bị Chính quyền Việt Nam giam giữ tại gia vì đã xử dụng quyền căn bản của họ qua các bài nhật ký.

Chúng tôi cũng rất quan tâm khi được biết trên 3.000 giáo dân Thái Hà bị chính quyền Hà Nội đàn áp qua các cuộc thắp nến cầu nguyện một cách tàn bạo như bắt người, sử dụng dùi cui điện, xịt khói cay cũng như nhiều cách đàn áp khác. Chúng tôi muốn bày tỏ với Chính quyền Việt Nam rằng những cách thức đàn áp bạo lực đó là không thể chấp nhận được. Trong chuyến viếng thăm Việt Nam của Thứ trưởng Bộ Ngoại giao, ông John Negroponte cũng đã một lần nữa căn nhắc Chính quyền Việt Nam phải cải thiện tình trạng đàn áp quyền tự do chính trị và hệ thống luật pháp để duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa Hoa Kỳ và Việt Nam.

Tại Hạ viện Quốc hội Hoa Kỳ, chúng tôi cũng muốn nhấn mạnh tầm quan trọng đối với lời hứa cải thiện tình trạng nhân quyền tại Việt Nam để duy trì mối quan hệ tốt đẹp giữa hai quốc gia. Vì thế những buổi biểu tình ôn hoà, những buổi thắp nến cầu nguyện cũng như quyền viết nhật ký điện tử, tất cả đều thuộc những hình thức biểu hiện ôn hòa mà người dân Việt Nam cần phải được tôn trọng. Chúng tôi kêu gọi Chính quyền Việt Nam phải ngưng các chiến dịch đàn áp công dân Việt Nam và tôn trọng các quyền căn bản như tự do ngôn luận, tôn giáo và hội họp.

Kính,

___________________________ ___________________________
Loretta Sanchez Dân biểu Liên bang
Zoe Lofgren Dân biểu Liên bang
___________________________ ___________________________
Madeleine Bordallo Dân biểu Liên bang
Dana Rohrabacher Dân biểu Liên bang

___________________________ ___________________________
Dan Burton Dân biểu Liên bang
James McGovern Dân biểu Liên bang
___________________________
Stephen Cohen Dân biểu Liên bang

Đồng gửi:

Bà Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, Condoleezza Rice
Ông Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam, Michael Michalak
Đức Tổng Giám mục Pietro Sambi, Sứ thần Tòa thánh (Apostolic Nuncio)
 
Báo chí Đức đăng tải tin tức về Toà Khâm sứ và giáo xứ Thái Hà: Các tượng Thánh Giá bị đập phá và các vị Linh Mục bị khạc nhổ
Thanh Sơn
12:05 25/09/2008
Báo chí Đức đăng tải tin tức về Toà Khâm Sứ và giáo xứ Thái Hà: Các tượng Thánh Giá bị đập phá và các vị Linh Mục bị khạc nhổ

Sau nhiều vụ đàn áp và bắt bớ các người bất đồng chính kiến vì đã tranh đấu cho quyền tự do dân chủ ở Việt Nam, các nhà cầm quyền Việt Nam từ mấy ngày qua lại tăng cường chống lại các cơ sở của Giáo Hội Công Giáo và những người biểu tình ôn hòa.

Trên 500 công an và dân quân thuộc đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh đã tấn công đàn áp những người Công Giáo vào cuối tuần qua, những người đã liên tục biểu tình ôn hoà từ 9 tháng qua để đòi lại quyền sở hữu đất đai của Giáo Hội. Theo thông tin của cơ quan quốc tế về nhân quyền đặt trụ sở tại tỉnh Frankfurt (Internationle Gesellschaft für Menschenrechte: IGFM) thì công an và dân quân cộng sản đã đập phá các ảnh tượng tôn giáo, các bàn thờ, các tượng Thánh Giá, đánh đập các tín hữu già nua tuổi tác và khạc nhổ vào các vị Linh Mục. Một nhóm thanh niên cộng sản đã gào thét chửi rủa và đòi giết chết Đức TGM Ngô Quang Kiệt.

Ngoại trưởng Việt Cộng Phạm Gia Khiêm (phải) đã hứa hẹn đủ điều với ngoại trưởng Đức (trái)
Từ nhiều năm qua, Giáo Hội Công Giáo ở Việt Nam đòi nhà nước cộng sản Việt Nam phải trả lại quyền sở hữu các phần đất của Giáo Hội ở giáo xứ Thái Hà và ở Toà Khâm Sứ cũ ở Hà Nội, mà nhà nước cộng sản VN đã tịch thu vào thập niên sáu mươi trong thế kỷ trước. Đi ngược lại nguyện vọng của các Kitô hữu, nhà nước cộng sản đã không trao trả lại đất cho họ, thay vào đó họ biến ngôi nhà Toà Khâm Sứ thành một thư việc công cộng và khuôn viên chung quanh thành vườn hoa. Tình hình trong mấy ngày qua đã trở nên hết sức căng thẳng khi nhà câm quyền đe dọa tố cáo các vị lãnh đạo Giáo Hội trước toà án, bắt giam 8 người giáo dân và phong toà toàn khu vực Toà Giám Mục Hà Nội.

Giáo Hội Công Giáo cho hay là họ chỉ đòi lại những đất đai mà nhà nước đã tịch thu để sử dụng vào mục đích thương mại, chứ không phải cho phúc lợi chung. Từ một năm qua, hầu như mỗi ngày có cả hàng vạn người Công Giáo tập trung về hai mảnh đất đang bị tranh cãi ở Hà Nội để đòi nhà nước phải trao trả quyền sở hữu cho Đức TGM Ngô Quang Kiệt của họ. Các tín hữu Công Giáo cho rằng những giờ cầu nguyện chung ôn hòa của họ là hoàn toàn không trái với luật tụ họp khắt khe của nhà nước xã hội chủ nghĩa VN.

Tuy nhiên, các vị Linh Mục cũng đã kêu gọi các giáo dân hãy bình tĩnh và hoàn toàn tự kiềm chế, để tránh xảy ra những cuộc đụng độ với công an và dân quân có vũ trang. Nhưng trong cuộc đụng độ xảy ra chiều hôm qua, các thanh niên dân quân cộng sản đã chửi rủa và khạc nhổ vào các vị Linh Mục cũng như khiêu khích bằng các cú đấm đá. Cuối cùng, đám dân quân này đập phá các đồ thờ phượng và tấn công các ngưới công Giáo đang biểu tình.

Từ mấy ngày qua, các người cầm quyền cộng sản VN đã cày phá toàn bộ khu vườn Toà Khâm Sứ cũ. Toàn khu vực chung quanh Toà Giám Mục đã bị phong toả, khiến cho các vị Linh Mục và các Nữ Tu sống ở đó không thể đi lại được. Còn các ký giả ngoại quốc đến chụp hình việc cày phá vườn TKS và xin phỏng vấn, đều bị ngăn cản. Theo một số người làm chứng thì đã có một phóng viên ngoại quốc bị công an đánh đập và bị bắt.

Vào cuối tháng giêng, Toà Thánh Vatican đã kêu gọi Giáo Hội Công Giáo Việt Nam hãy sử dụng con đường đối thoại, chứ không bằng những cuộc tụ họp đông người làm mất an ninh. Và trước lời khuyến cáo đó, các người biểu tình đã tạm thời ngừng tất cả mọi cuộc tụ tâp đông người, bởi vì họ tin tưởng là trong khuôn khổ việc ngoại giao âm thầm, TKS cũ sẽ được trả lại cho họ.

Nhưng trước đây ít ngày báo chí nhà nước cộng sản VN đã loan tin là Ủy Ban Nhân Dân Hà Nội đã gửi văn thư cảnh cáo Đức TGM Hà Nội, là nếu trường hợp Đức TGM không chấm dứt «các hoạt hoạ động vi phạm pháp luật», ngài sẽ bị xử lý theo pháp luật. Trong văn thư đó Đức TGM Ngô Quang Kiệt đã bị tố cáo là đã gửi các bài viết cho các phương tiên truyền thông ngoại quốc, cũng như các cuộc phỏng vấn và các đơn từ gửi các vị lãnh đạo nhà nước ra ngoại quốc.

Nhiều Giáo Phận ở VN từ nhiều năm qua vẫn còn trống toà chưa có Giám Mục, trong số đó có Giáo Phận Buôn Ma Thuột với 303.400 giáo dân. Từ nhiều năm nay, mối quan hệ giữa nhà nước và Giáo Hội được coi là khó khăn. Nhiều lần các vị lãnh đạo của Giáo Hội Công Giáo đã tranh đấu cho đất nước được dân chủ hơn. Nhưng ngược lại, trong mấy tuần qua, nhiều người bất đồng chính kiến đã bị bắt giữ hay bị đe dọa. Cách đây ít tháng, ngoại trưởng Đức Frank-Walter Steimeier đã cùng với các nhà lãnh đạo Hà Nội thoả thuận về việc thiết lập sự đối thoại của một quốc gia theo pháp trị.

(Tác giả bài viết: phóng viên Robert Luchs, Báo «Die Tagespost», số 116, ra ngày 25.9.2008)
 
CẬP NHẬT: Cổng của TGM Hà nội được đóng kín vì ngoài đường có rất nhiều kẻ xấu với tính khí rất hung hăng đòi phá Tòa Giám Mục
PV VietCatholic
13:23 25/09/2008
HÀ NỘI - Lúc này là 23h30 ngày 25-9-2008- Hơn 7 giờ đồng hồ sau khi tượng Đức Mẹ sầu bi và Thánh giá đặt bên Tòa Khâm sứ bị chính quyền và "đám người ô tạ không rõ lai lịch" cướp tượng Đức Mẹ bỏ thùng mang đi mang đi, giáo dân vẫn còn ngỡ ngàng và bất mãn với hành động xúc phạm của những người vô thần phạm thánh...

Tại Tòa Giám mục Hà Nội lúc này vẫn còn rất đông người, ai lấy đều chưa hết bàng hoàng khi nghĩ đến cảnh chiều nay chúng mang tượng Đức Mẹ và Thánh gia đi khỏi Tòa khâm sứ, và tối nay thì đã có thêm rất nhiều giáo dân ở vùng Hà Tây sau khi nghe sự việc xảy ra chiều nay họ đã tức tốc về Tòa Khâm sứ để hiệp thông cùng với Giáo phận.

Bà con giáo dân vẫn hăng say cầu nguyện, những lời kinh và lời ca vẫn vang nên trầm bổng, mặc dù tối nay trời mưa rất nặng hạt. Để đảm bảo cho sự an toàn của bà con giáo và TGM nên hiện giờ cổng của TGM vẫn được đóng kín vì ngoài đường lúc này có rất nhiều kẻ xấu với tính khí rất hung hăng rất có thể chúng sẽ quậy phá và "đốt Tòa Giám Mục" như chúng đã đe dọa.

Những anh chị em giáo dân hiện đang còn tại TGM tối nay thấy họ rất buồn phiền. Tiếp xúc với một số bà con giáo dân, chúng tôi thấy ai đấy đều nghẹn ngào, bởi vì tất cả đều mang trong mình một tâm trạng là đám vô thần này đã ngang nhiên xúc phạm tượng Chúa và Mẹ, nhất là: «không biết chúng mang Mẹ đi đâu».

Đây chúng ta, những người mang giòng giống Việt Nam (chứ không cần kể đến là người có tôn giáo hay là người Công giáo) hãy cùng đọc email mà một người cộng sản từ Hà nội có tên là Chế Trung Hiếu vừa gửi email cho chúng tôi một email với những lời lẽ hết sức xúc phạm. Không hiểu đây có phải là những người đã được chủ thuyết cộng sản đào tạo nên hay không? Nếu có thì thực sự là điều bất hạnh cho đất nước. Chúng tôi chắc chắn rằng những "đắc thắng nhất thời" của anh sẽ có ngày anh thấy được sự thật và chúng tôi cũng cầu nguyện xin Chúa và Đức Mẹ tha thứ cho những xúc phạm mà vì không hiểu biết anh đã viết lên những lời "vô phép phạm thánh", Chúng tôi công khai hóa để mọi người lương giáo cùng đọc và cầu nguyẹn cho anh Hiếu này. Email của anh nguyên văn như sau:

2008/9/25 9:52 AM (30 minutes ago)

Che Trung Hieu với email là: chetrunghieu@vnn.vn

Chúng bảo:

Ai đụng vào Má, Má liền chảy nước !

Ai đụng vào Thập Ác, sẽ bị chết ngay ???

Nhưng hôm nay ở giữa ban ngày,

Ngay chỗ mà chúng xạo là Toà Khâm Khắm

Cái tượng thạch cao mà chúng tôn là Má...

Cái khúc gỗ thông mà chúng gọi là Cha

Bị dọn quẳng đi, như đồ rác rưỡi..

Cho sạch công viên, cho sạch phố nhà..



Chỉ có một bọn đang ngày đêm hộc máu

Đó là bọn đang trốn trong cánh cửa sắt kia

Nơi chúng gọi là Toà Thiên Sứ !

A ha, đất cướp của người nay ta lấy lại!

Luật đời mà thế, hỡi lũ lưu manh dấu dao trong áo !

Hổ nhục thì chết đi.... hỡi lũ bịp đời !

Có tức thì Má mày chảy máu đi,

Cha chúng mày hãy hộc máu đi !!!

Cái bọn mặc áo choàng đen - như núp trong bóng tối !!!

A ha a ha...




Để kiểm chứng thấy anh bạn Hiếu này cũng cc: cho một số các các địa chỉ mà tượng trưng chúng tôi chỉ đưa vài địa chỉ để có thể kiểm chứng như sau đây: TRUC LAM , thich_khong_tanh@yahoo.com, PTDCVN , chanhgiao@juno.com, Bui Bat Tin , bao nguoi Viet , banbientap@danchimviet.com, antg@hn.vnn.vn, v.v...)




Đoàn con Việt Nam xin lỗi Mẹ vì sự phạm thánh này và nguyện xin Mẹ đoái thương xem đoàn con đang cầu khẩn nên Mẹ, xin Mẹ ban ơn giúp sức cho chúng con. Và nhất là xin Mẹ ban cho công lý và hòa bình được ngự trị trên đất nước chúng con.

Vào lúc 16h chiều nay (25/9) hàng trăm công an, nhân viên an ninh, dân phòng… và hàng ngàn "đoàn viên thanh niên mặc áo xanh", những người xưng mình là "cựu chiến binh, hội phụ nữ"… và "đám người không rõ nguồn gốc" đã tuốn đến khu vực Tòa Khâm Sứ cũ.. tập trung tại trước cổng Tòa Giám Mục Hà Nội.

Hình ảnh chúng tuấn đến và lấy tượng Mẹ và Thánh giá đi

Khoảng 5g30 chiều, công an và một "đám người không mang sắc phục nhất định và không rõ nguồn gốc" đã di chuyển xong tượng Đức Mẹ Sầu Bi cùng với Thánh Giá ra khỏi khu vực Tòa Khâm Sứ cũ, không biết chúng mang đi đâu.

Trước đó công an đã tập hợp rất nhiều lực lượng phong tỏa đường Nhà Chung, họ cho hàng rào ngăn đường từ Nhà thờ lớn. Họ cho rất nhiều bọn côn đồ hung hãn, nhóm "thanh niên mặc áo xanh" đánh đuổi những bà con giáo dân đang cầu nguyện ở đó. Họ hò hét, chửi rủa, thái độ hung tàn.

Một số người "không rõ nguồn gốc" đã dùng máy cắt kim loại, xà beng, búa để hạ Thánh Giá đã được đóng rất chặt vào gốc đa, đồng thời khiêng tượng Đức Mẹ khỏi khu vực Tòa Khâm Sứ. Họ đặt tất cả tượng Đức Mẹ, Thánh giá, hoa, nến vào trong ba chiếc hòm tôn lớn và khiêng lên xe tải. Hiện trường được bảo vệ nghiêm ngặt.

Đang khi đó, khu vực trước cổng Tòa Tổng Giám mục, "đám người không rõ nguồn gốc đó" tập trung rất đông, la hét, gây rối. Còn các giáo dân còn đang cầu nguyện ở đó thị bị đám này chửi mắng, đuổi đi và cướp hết các ghế nhựa, đồ dùng cá nhân. Chúng vứt các ghế nhựa sang bên kia hàng rào thép gai và các nhân viên an ninh lượm lấy và… ngồi.

Những cựu chiến binh đầy hung hãn, với những khuôn mặt không còn chút đạo đức nào đã liên tục đạp phá yêu cầu Tòa TGM mở cổng, chửi mắng và đánh giáo dân đang ở trước cổng. Họ đưa đến đây những người đui mù, què quặt, để nói lên cái gọi là niềm tự hào vì chiến đấu trước đây để kết án giáo dân.

Còn bên trong TKS thì chính quyền đã tập hợp rất nhiều lực lượng và chúng đã cho tượng Đức Mẹ Sầu Bi và Thánh giá cùng các bình hoa xung quanh Đức Mẹ lên một xa oto, va hiện nay chúng đã chở đi. nhưng chúng tôi chưa biết chúng chuyển Đức Mẹ đi đâu. Bởi vì cổng TGM và Nhà thờ lớn đều được đóng kín.

Trước những hành động vô cùng man rợ, vô đạo đức và mất hết lương tri của bọn người này, giáo dân và các tu sĩ vẫn giữ sự bình tĩnh, hiền hòa và tiếp tục cầu nguyện. Những lời kinh hòa với tiếng khóc nghẹn ngào!

Cổng Tòa Tổng Giám mục đã được đóng lại vì các cựu chiến binh xông vào đòi đập phá.

Chính quyền đã huy động đông đảo "đám người không rõ lai lịch và nguồn gốc" tới đây để tạo áp lực với giáo hội.

Chuông nhà thờ lớn cất lên từng tiếng một để báo hiệu những giờ phút đau thương của giáo phận.

Sau khoảng 30 phút liên tục gây hấn và kích động, cựu chiến binh đã rút bớt. Một nhóm đông các hội viên phụ nữ, đoàn viên lại tiếp tục gây sự. Tuy nhiên, chạm trán với một đoàn giáo dân hiền hòa, bình tĩnh, họ cũng nản!

16h45, chiếc xe tải chở tượng Mẹ rời khỏi Tòa Khâm Sứ, hiện nay chúng tôi vẫn chưa biết họ chở Tượng Mẹ và Thánh Giá đi đâu.

Giáo dân vẫn tiếp tục cầu nguyện…
 
Phía sau một lời buộc tội…
Alfonso Hoàng Gia Bảo
15:28 25/09/2008
Phía sau một lời buộc tội…

Việc nguyên một câu nói dài của Đức TGM Ngô Quang Kiệt bị truyền thông nhà nước VN cắt xén còn chừa lại mỗi cái “LỀ PHẢI (thay vì “LẼ PHẢI”) cho mình “ngài” bộ trưởng Lê Doãn Hợp tản bộ thì nào có khác gì chuyện một nhạc công khi trình diễn nhạc Bach (J.S.Bach) chỉ chơi có mỗi câu chủ đề (thèma) nhưng lại bảo với mọi người đó là bản Fuga, liệu khán giả có chịu ngồi yên nghe anh chơi nốt chương cuối Allegro?

Ấy thế mà giữa thời buổi công nghệ thông tin bùng nổ dữ dội như hiện nay, vẫn còn có kẻ dám liều mình cố làm cho bằng được cái việc hết sức ngu xuẩn này, thiệt là hết hiểu nổi? Càng đáng xấu hổ hơn đó lại là một cơ quan hành pháp của thủ đô, bộ mặt của cả một quốc gia chứ chẳng phải tỉnh lẻ miền núi, đã đem thủ đoạn táng tận lương tâm nghề báo này ra để tấn công một tu sĩ đáng kính như Đức TGM Ngô Quang Kiệt.

Nếu chuyện này mà xảy ra ở các nước “luật pháp thượng tôn - đảng phái hạ bệ” tờ báo nào dám chơi cái trò xỏ lá ba que này chắc chắn không tránh khỏi hai nguy cơ sau đây:

1. Uy tín tờ báo sẽ tức khắc bị độc giả liệt vào loại “báo lá cải”.

2. Tác giả bài viết bị truy tố ra tòa vì tội trích dẫn sai sự thật với dụng ý lăng mạ người khác.

Nhưng ở VN chuyện hai chữ “uy tín” đối với báo chí thì xin… miễn bàn! Hiện nay nó còn là loại hàng quá xa xỉ với trên dưới 600 tờ báo lớn bé “kính thưa các kiểu”! Vì thế tất cả chỉ là loại “báo đời” và “báo hại” khi mà lý do tồn tại của họ chỉ để giúp đảng có được cái bộ mặt báo chí hùng mạnh nhất Asean cho ra vẻ dân chủ.

Sự dối trá này đã lộng hành, xem thường dân trí đến mức mặc dù đang sống ngay giữa lòng thành phố lớn nhất nước, ngoại trừ chiếc máy tính ra còn lại gần như tất cả các phương tiện thông tin khác như Radio, TiVi đã được tôi “ký giấy” cho phép chúng về hưu non từ ngày có internet đến nay đã hơn chục năm.

Bây giờ mỗi khi ra đường nhìn các sạp báo bầy nhan nhản đủ các loại báo, tạp chí xanh đỏ tím vàng nhiều lúc tôi tự hỏi không biết ai là độc giả chừng ấy “thương hiệu”? Những tờ vô danh tiểu tốt như tờ “Hà Nội Mới” hay “Sàigòn GP” có mặt ngay từ 1975 nay đã 33 năm nhưng vẫn không ngóc đầu lên nổi, chẳng ai dám quảng cáo trên các tờ này, không biết ai là độc giả của họ? Mỗi năm nhà nước phải lấy công quỹ ra bù đắp cho các tờ báo mà nói xin lỗi, mấy bà bán tạp phẩm gần nhà tôi bảo “mua báo đảng về gói đồ là kinh tế nhất, vì còn rẻ hơn đi mua giấy cân kílô”. Thật là “vinh quang” cho Đảng!

Tình hình báo chí VN là thế nhưng hàng trăm tờ báo vẫn cứ sống phây phây quả là một phép lạ? Không biết đến bao giờ Ban Thanh tra Trung ương đưa được những “phép lạ” này ra trước bàn dân thiên hạ cho dân chúng chiêm ngưỡng những “dung nhan” ấy, bằng cách nào mà quỉ sứ vẫn cứ được ca tụng là đẹp như thiên thần?

Đối với một số báo có tên tuổi như Tuổi Trẻ, Thanh Niên thì ngoại trừ các lĩnh vực như Kinh tế, Y tế, Thể thao, Chăm sóc Sức khỏe, Quảng cáo v.v… ban biên tập còn được đảng ban cho chút “Độc lập – Tự do” đặng làm cái cần câu kiếm cơm cho anh em phóng viên có thu nhập khá giả giữa một xã hội mức sống còn rất thấp, để họ phải tự hiểu ra rằng “Hạnh Phúc” là cái gì rất riêng tư không được phép để gần mấy chữ “độc lập và tự do” ở những chốn công cộng kia, chớ có bao giờ dại dột nổi hứng lên đòi đi “cứu nhân độ thế” như hai anh phóng viên yêng hùng Nguyễn Văn Hải và Việt Chiến, chỉ có gãy gánh dọc đường mà thôi!

Vì vậy tất cả những mục Chính trị, Văn hóa, Xã hội của tất cả các báo đều đã bị đảng bóp cho tắt thở hoàn toàn, không một tờ báo nào xứng đáng được tôn vinh là “đàn anh” trong lĩnh vực này. Tình hình còn bi đát hơn kể từ sau ngày Nguyễn Quí Hợp leo lên làm nắm bộ thông tin sáng chế ra hai cái qui chế “Lề phải” và “Hành lang An toàn”.

Ba mục tiêu và hai phép thử

Trở lại việc của TGM Ngô Quang Kiệt, còn một việc mà theo tôi Ngài có quyền làm ngoài chuyện phản bác UBND Tp. HÀ Nội bằng công văn, đó là nhờ một văn phòng luật sư tin cậy nào đó đứng ra truy tố UBND TP. Hà Nội ra tòa về tội cố tình trích dẫn thiếu để làm ảnh hưởng đến uy tín của người giữa cương vị là Hồng Y Giáo Chủ chẳng khác gì họ đã xúc phạm đến cả giáo hội công giáo? Tôi cũng không hiểu cái “Ủy Ban Đàn Cót Két Ru Ngủ Công Giáo” biến đâu cả trong những ngày vừa qua không thấy ai lên tiếng dùm đức cha lấy một vài lời gọi là an ủi nâng đỡ giáo hội và bản thân Ngài?

Việc tiến hành thủ tục pháp lý kiện UBND Tp Hà Nội theo tôi là cần phải làm mặc dù biết trước chỉ là chuyện “trứng chọi đá”, nhưng nếu không làm thì không biết đến bao giờ nhà cầm quyền này mới khôn ra được? Hơn nữa họ cũng đã từng dựa vào lý do “đưa tin không đúng sự thật” làm ảnh hưởng đến uy tín ông đảng viên Nguyễn Việt Tiến để bắt giam hai nhà báo. Việc làm của UBND Tp.Hà Nội đối với TGM Ngô Quang Kiệt vi phạm luật pháp còn trắng trợn rõ ràng rành mạch hơn gấp ngàn lần việc phóng viên Nguyễn Văn Hải và Việt Chiến vì cả hai vẫn còn “đang điều tra”. Tôi thực sự không hiểu luật pháp VN sẽ phải phân xử ra sao một khi đoạn ghi âm phát biểu của Đức TGM Kiệt được phát lại tại trong phiên tòa?

Dẫu sao khi nghĩ ra trò chơi “gắp lửa bỏ tay giám mục” cùng một “cục than cộng sản” nhưng Tp.Hà Nội muốn làm “phỏng” một lúc những 3 nơi như sau:

1. Gây chia rẻ trong hàng giáo phẩm: Rất may là việc này đã không được như họ mong muốn, ngoài việc nhờ ơn Thiên Chúa quan phòng mách bảo các Ngài những điều cần phải cảnh giác về những cái loa cộng sản. Còn là nhờ ngày nay đã có nhiều loại phương tiện thông tin hỗ trợ vì vậy chỉ cần sau một vài phút kiểm chứng các nguồn thông tin trên mạng internet ai cũng có thể tìm ra đâu là lẽ phải.

2. Mất niềm tin của giáo dân vào người chủ chăn: Trong những ngày đầu xảy ra các biến cố ngoài Hà Nội với giáo hội khi mà tình thế chưa đến mức nghiêm trọng như sau ngày 19/9 khi tòa khâm sứ bị phong tỏa, vẫn còn nhiều nhà thờ, họ đạo trong cả nước không biết rõ toàn bộ câu chuyện. Thế rồi bỗng dưng một câu trích dẫn đầy ác ý của nhà cầm quyền được ào ạt tung ra trên khắp các mặt báo nghe đầy lỗ tai trên các đài, rất có thể đã làm cho tinh thần không ít cho giáo dân bị dao động. Và cũng không loại trừ trong số những người phát biểu trên báo đài trong nước là người có đạo thật nhưng bị biến thành nạn nhân mà không hề hay biết.

3. Gây tiếng xấu cho người công giáo trong xã hội và hận thù giữa các tôn giáo: Hậu quả của việc bôi nhọ thanh danh ĐTGM Ngô Quang Kiệt trong xã hội rõ ràng nhất khi trên đài BBC tiếng Việt hôm qua 24/9 vừa có bài viết “Bà Lê Hiền Đức nói về tham nhũng và đất đai” trong đó bà này một người từng đoạt giải của Tổ chức Minh Bạch Quốc tế trong năm 2007 vừa qua đã phê phán luôn cả ĐTGM Ngô Quang kiệt một cách rất vô tư, chẳng hề bận tâm suy nghĩ, như sau:

Riêng về vụ người Công giáo đòi đất ở Tòa Khâm sứ Hà Nội, bà Đức, người nói rằng bà liên tục quan tâm đến các vụ kiện đất đai, lại nói bà "không để ỵ́ quan tâm" mà chỉ nghe trên truyền thông nhà nước. Tuy thế bà cũng lên tiếng phê phán phát biểu của Tổng Giám mục Ngô Quang Kiệt về câu chuyện "mang hộ chiếu Việt Nam": "Tôi không nghiên cứu kỹ việc này, nhưng tôi chỉ nghe thấy câu phát biểu như thế trên báo đài thì tôi thấy bức xúc vì nó xúc phạm đến quốc thể."

Ông chủ tịch UBND Tp.Hà Nội ắt phải rất hài lòng về lời nói chân tình của người phụ nữ nặng lòng vì nước vì dân như cụ Hiền Đức. Tôi mặc dù rất cảm kích cụ nhưng phải nói thật lòng cảm thấy rất tội nghiệp cho cụ khi nghe những lời phát biểu “chân tình” như vậy. Đến một người được nhiều người đánh giá là “đầu óc còn minh mẫn” mà cũng còn bị chế độ gài bẫy để phát ngôn gây nhầm lẫn chết người như thế thì chẳng trách sao các bà nội trợ, các công nhân thậm chí cả sinh viên học sinh làm sao biết đâu mà lần cho ra sự thật?

Dẫu sao bằng lời phát biểu của của cụ Hiền Đức với BBC cho thấy đó là một bằng chứng hết sức quí giá để kết tội chính quyền nếu việc này được xét xử bằng một phiên tòa công minh.

Nhưng vẫn chua hết, theo tôi quan trọng hơn cả là vẫn với “cục lửa” ấy chính quyền cộng sản còn muốn thực hiện thêm ít nhất là hai “phép thử” sau:

1. Thăm dò dư luận xem có bao nhiêu người dân VN còn tình yêu tổ quốc khi nhắc đến cụm từ "tự hào (tự ái) dân tộc"?


Việc Quốc vụ viện nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tuyên bố thành lập một đô thị cấp huyện (huyện cấp thị) thuộc tỉnh Hải Nam lấy tên là Tam Sa vào tháng 11 năm 2007 trong đó có hai quần đảo tranh chấp với Việt Nam: quần đảo Hoàng Sa và quần đảo Trường Sa (mà Trung Quốc gọi là quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa) về mặt lý thuyết xem như Trung Cộng đã chính thức tuyên chiến với Hà Nội. Mặc dù mọi người vẫn chưa thấy gì nhưng theo tôi vấn đề còn lại chỉ còn là thời gian. Bao giờ trận chiến này diễn ra trên thực tế và với mức độ ra sao?

Tình thế đất nước nguy nan là vậy nhưng khốn nạn cho dân tộc là ở chỗ cái đảng đang cầm quyền hiện nay lại bị TQ đưa vào tròng từ mấy chục năm về trước, khi mà bao nhiêu bí mật có thể nói là “Quốc Mật” họ đều nắm vững còn hơn chúng ta.

Mọi người cứ thử tưởng tượng xem, nếu ngày xưa ai đó chẳng may rơi vào hoàn cảnh sống bụi đời, cùng với lũ đầu đuờng xó chợ làm bao nhiêu chuyện bậy bạ nay hoàn lương. Bà con trong xóm có thể không ai biết nhưng những thằng cùng hội cùng thuyền với mình năm xưa rành ruột gan mình còn hơn ca sáu câu vọng cổ, có tật giật mình thấy nó lù lù đi vào xóm ai mà chẳng ngán? Nếu chẳng may nó vào nhà “xin đểu” vài triệu, có cũng phải ngậm đắng nuốt cay móc tiền đưa cho nó cho xong chuyện kẻo nó lại khai chuyện này chuyện nọ cũng mất mặt với lối xóm, đó là chưa kể còn bị pháp luật truy tố v.v…

Đảng CSVN “vinh quang” của chúng ta vì khai sinh trên đất TQ, bởi vậy ngay cả từ chuyện nhỏ nhặt mang tính đời tư cá nhân là việc ông Hồ được đảng CSTQ dựng vợ gả chồng ra sao bên xứ họ, con rơi con rớt mấy đứa bên đó, nay những người con ấy ra sao v.v…. họ đều nắm rất rõ. Nhưng đây mới chỉ là chuyện nhỏ trong vô số những bí mật mà đảng CSVN không muốn cho dân biết nhưng nếu TQ lấy đó ra để hăm he áp lực nó cũng ghê gớm lắm chứ!? Chỉ mỗi chuyện cái hình tượng HCM mà cả một chế độ này đang dựa vào đó để làm lý tưởng nếu bị TQ chơi xỏ lá đem khui ra tất cả sự thật thử hỏi mặt mũi thể chế này còn ra làm sao?

Chính vì vậy trước áp lực của TQ, nhà cầm quyền VN cảm thấy rất lo lắng muốn thăm dò xem nếu họ có “lỡ” phải đóng vai Lê Chiêu Thống “cõng rắn cắn gà nhà” lần thứ 2 khi ấy dân chúng còn bao nhiêu phần trăm nhớ đến mấy chữ "tự hào (tự ái) dân tộc" khi mà có tin Trung Cộng đang hăm he sẽ công bố công hàm bán đảo 14/9/1958 do Phạm Văn Đồng ký?

2. Sau khi đã nắm biết được mục tiêu số 1. Hà Nội sẽ dùng nó để làm gì?


* Nếu mấy chữ “tự hào dân tộc” không còn có giá: Quả là tai họa khôn lường cho dân tộc nhưng là “đại phúc” cho đảng CSVN, nhờ nó mà họ yên tâm bán rẻ đất nước này cho TQ để được tiếp tục an vị trên ngai vàng và chuyện ấy sẽ xảy ra trong thế kỷ 21 này khi mà một TQ đang cực đói dầu khí để phục vụ cho tham vọng bành trướng thành cường quốc số 1 thế giới của họ. Ngay cả đến nước Mỹ cũng đang rất quan tâm đến điều này.

* Ngược lại nếu mấy chữ “tự hào dân tộc” vẫn còn có giá: Đại phúc cho dân tộc và ngày đại họa cho đảng CSVN chắc chắn sẽ xảy ra nay mai vì họ sẽ không thể nào chịu nổi sức ép chính nghĩa của dân tộc. Tuy nhiên trước mắt họ có thể mượn lý do này để thuyết phục CSTQ chớ dại mà nóng vội công bố công hàm 14/09/1958, bởi vì làm thế thì cả "anh và em" đều sẽ gặp khó khăn

Kết luận

Đó chính là những lý do vì sao lũ “quân sư quạt mo” trong cung đình Hà Nội sau khi phát hiện ra sự sơ hở của ĐHY trong lúc Ngài phát biểu không cần bất cứ mảnh giấy nào trên tay, đã gợi ý với chủ đem cắt xén câu nói của Ngài để dùng vào mục đích trên.

Nghĩ tình cảnh ĐHY phải khổ tâm vì búa rìu dư luận mấy ngày qua mà tôi cũng như tất cả anh chị em có đạo không đành lòng nhìn chủ chiên lành của chúng ta bị đảng cộng sản đem ra làm trò đùa mà phải lên tiếng.

Ngẫm nghĩ những gì Chúa Giêsu đã tiên đoán cả 2.000 năm trước là hết sức chính xác “Ai đi theo ta sẽ phải vác khổ giá” . Khổ giá với Đức TGM đang phải chịu ngoài những hăm dọa trong những ngày qua còn là “sự cố tấm hộ chiếu” mà Ngài đang bị họ đẩy ra trước mũi dùi dư luận cả nước.

Xin nói thêm rằng, trong những ngày biến động tại Hà Nội với đạo công giáo vừa qua, nhiều thông tin từ chính các quan chức không còn mặn mà với chế độ cho biết các nhân viên tình báo TQ đã xuát đầu lộ diện tại Hà Nội. Theo một nguồn tin chưa được kiểm chứng là đài phát thanh HCM, trong tin tức dự báo thời tiết buổi sáng, đã có lần dùng từ ngữ "Tây sa" vốn là từ TQ để chỉ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của VN. Rồi đây, rất có thể truyền thông nhà nước sẽ tập cho dân chúng quen dần với “Tây Sa và Nam Sa”? Trước làm âm thầm sau công khai?

Hôm 23/9 vừa qua, cũng trên BBC Vietnamese có bài viết “Tranh chấp tài sản tôn giáo ở Trung Quốc” rất hữu ích cho những ai đang quan tâm đến chuyện đấu tranh đòi đất đai của giáo hội. Tuy nhiên, tôi vẫn đang thắc mắc vì sao lại có một quan chức tôn giáo của TQ lại tỏ ra tốt bụng với giáo hội công giáo VN khi bộc bạch những điều rất bất lợi cho nhà nước VN và nhất là bái này xem ra xuất hiện rất đúng nơi đúng lúc, vì sao?

Xin hiệp thông cùng giáo dân Thái hà và Toà Kh6m Sứ. Nguyện cầu xin Chúa và Mẹ Maria luôn gìn giữ con cái theo ý của người.

Sàigòn 26/9/2008

Tham khảo:

- http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/story/2008/09/080924_le_hien_duc.shtml

- http://www.bbc.co.uk/vietnamese/regionalnews/story/2008/09/080923_china_catholics.shtml
 
Nhà nước VN đã giúp cho quê hương và Giáo hội VN có thêm một vị anh hùng như ĐHY Nguyễn Văn Thuận
Hinh Hùng
16:56 25/09/2008
Nhà nước VN đã giúp cho quê hương và Giáo hội VN có thêm một vị anh hùng như ĐHY Nguyễn Văn Thuận

Chúng ta hãy cùng hiệp thông và cầu nguyện thật nhiều cho Đức Tổng Giám Mục Giuse Ngô Quang Kiệt, người đang vác thánh giá của Chúa

ĐỨC TỔNG GIÁM MỤC GIUSE NGÔ QUANG KIỆT:
MỘT HÌNH ẢNH CỦA NHỮNG GIÁ TRỊ VĂN HÓA MỚI


Tối 25-09-2008, khi xem chương trình Thòi sự của Đài Truyền hình Việt Nam (lại phải xem và chịu đựng những “lời khó nghe” của biên tập viên Đức Hoàng và những người mà anh ta chọn lọc để minh họa cho những luận điệu không ngửi được của anh ta và cái gọi là Đài Truyền hình Việt Nam!), tôi nghĩ đến Đức Tổng Giuse của Hà Nội.

Giờ này chắc Đức Tổng, cùng với các đức cha tham dự Đại hội Giám mục Việt Nam tại Xuân Lộc, cũng đang theo dõi bản tin.
Tôi tự hỏi Đức Tổng sẽ phản ứng như thế nào trước những lời mạ lỵ, vu khống Ngài của Đài Truyền hình Việt Nam?
Ngài tắt tivi? Bỏ về phòng? Phân trần với các đức cha khác? Im lặng? Ngồi thẫn thờ?
Tôi chưa nhận được thông tin về những phản ứng cụ thể của Ngài.

Nhưng từ tất cả những cách hành xử của Ngài từ 15-08-2008 đến nay, cộng với những việc Ngài làm, những lời Ngài nói, cách Ngài quyết định trong suốt thời gian làm Giám mục Lạng Sơn rồi Tổng Giám mục Hà Nội, có thể nói chắc chắn:

ĐỨC TỔNG GIUSE GIÁM MỤC NGÔ QUANG KIỆT
LUÔN CẦU NGUYỆN CHO NHỮNG NGƯỜI ĐANG XÚC PHẠM MÌNH.


  • Tôi tin chắc như vậy. Bởi vị chủ chăn của Tổng giáo phận Hà Nội là con người của cầu nguyện.
  • Ngài cầu nguyện để biết sống yêu thương.
  • Ngài cầu nguyện để luôn biết tha thứ.
  • Ngài cầu nguyện để hằng can đảm làm chứng cho Chân lý Phúc Âm.
  • Ngài cũng cầu nguyện để bản thân biết sợ và tránh xa tội lỗi.
  • Ngài cầu nguyện để sống hạ mình, khiêm tốn.
  • Ngài cũng cầu nguyện để luôn biết mạnh mẽ đi trước đoàn dân và đứng thẳng trước Nhan Chúa
  • Ngài cầu nguyện cho mọi người thuộc về đoàn chiên của mình.
  • Ngài cũng luôn cầu nguyện cho mọi người chưa thuộc về đoàn chiên ấy.
  • Ngài cầu nguyện cho những người cảm thông, giúp đỡ Ngài.
  • Ngài cũng cầu cho những người hiểu lầm và xuyên tạc Ngài.
  • Ngài cầu cho người mời Ngài dùng bữa cơm thân ái, họp mặt trong nghĩa tình thắm thiết.
  • Ngài cũng cầu cho những kẻ đang cướp bóc và ngụy tạo bằng chứng để tranh thắng đoạt lợi.
  • Ngài cầu cho những người bị bắt bớ vì sự thật và công lý.
  • Ngài cũng cầu cho những kẻ dùng bạo quyền, tay phải cầm dùi cui, tay trái dắt chó nghiệp vụ bắt bớ người vô tội.
  • Ngài cầu cho các cộng sự viên linh mục bị chửi thề và hứng nước bọt của kẻ côn đồ.
  • Ngài cũng cầu cho những người ngồi trong bóng tối, bí mật ra lệnh khủng bố, đánh đập nhân dân, chỉ đạo đám lưu manh trấn áp dân lành..
  • Ngài cầu cho mình luôn biết xấu hổ vì chưa giúp cho dân tộc mình mạnh lên trên trường quốc tế.
  • Ngài cũng cầu cho những người đang làm cho đất nước nghèo đi vì tham nhũng, dốt nát, chưa được hưởng tự do và chưa có dân chủ.
  • Ngài cầu cho bản thân luôn yêu nước, trên tay cầm tấm hộ chiếu mà thương cho dân mình chưa được bằng người thiên hạ,
  • Người cũng cầu cho những người miệng nói yêu nước mà lòng dạ chỉ nghĩ đến vinh thân phì gia.
Tóm lại, luôn sống trong cầu nguyện, Đức Tổng Giuse Ngô Quang Kiệt đang thể hiện những phẩm chất văn hóa ưu đẳng. Văn hóa của AN BÌNH. Văn hóa của YÊU THƯƠNG và THA THỨ.

(Giáo xứ Thánh Giuse- Gò Vấp- Sài Gòn)
 
Nhật ký Thái Hà: Khẩn trương thi công tại linh địa Đức Bà!
PV VietCatholic
17:18 25/09/2008
Nhật ký Thái Hà: Khẩn trương thi công tại linh địa Đức Bà!

Trời Hà Nội hôm nay mưa rả rích suốt ngày. Khoảng 16h30 chúng tôi nhận được tin cấp báo từ Tòa Khâm Sứ. Được biết, kịch bản tối 21/9 tại linh địa Đức Bà Thái Hà lại được chính quyền cộng sản áp dụng tại Tòa Khâm Sứ.

Hình ảnh giáo xứ Thái Hà ngày 25/9/2008

Tòa Giám Mục cũng đã giữ được bầu khí ôn hòa trong cầu nguyện khi phải đối diện với những thái độ và lối hành xử thiếu đạo đức. Cũng theo nguồn tin từ Tòa Giám Mục, chứng kiến cảnh tượng thánh giá bị cắt và tượng Đức Mẹ Sâu Bị bị đóng vào hộp mang đi, giáo dân tha thiết cầu nguyện trong nước mắt, mà không hề có một hành động phản kháng, bạo lực.

Trở lại linh địa Thái Hà, một số giáo dân trong giáo xứ cho biết, mấy ngôi nhà trong khu đất đã bị dỡ bỏ chiều nay. Các xe tải ra ra vào vào linh địa liên tục. Giáo dân Thái Hà không cầu nguyện trước hàng rào song sắt như ở Tòa Khâm Sứ, nhưng họ đứng trước hang đá Đức Mẹ trong khuôn viên nhà thờ âm thầm cầu nguyện.

Ban tối, 18h30 trời vẫn mưa, nhưng giáo dân tuốn đến mỗi lúc một đông, Trong nhà không còn chỗ ngồi, họ ngồi ngoài sân có mái che. Các linh mục đồng tế tối nay dường như đông hơn hôm qua, ước chừng 22 vị.

Sau thánh lễ, dù không ra linh địa cầu nguyện được, nhưng không vì thế buổi cầu nguyện cho công lý và sự thật bị hủy bỏ. Các linh mục và giáo dân đã quy tụ bên hang đá Đức Mẹ dâng những lời kinh, tiếng hát thiết tha với những ngọn nến sáng lung linh trên tay. Các cụ già vẫn canh linh địa trước đây, tối nay đứng ở hàng phía trước. Nước mắt các cụ ứa ra.

22h45 tại Thái Hà. Các ngõ ngách dẫn vào linh địa vẫn bị phong tỏa nghiêm nhặt. Một số người có nhà ở cạnh linh địa cho biết, xe xúc, xe ủi vẫn hoạt động khẩn trương. Tượng chịu nạn và tượng Đức Mẹ Ban Ơn vẫn được đặt ở gần giữa linh địa.

Bây giờ là 23g20’, khi đang viết những dòng này, chúng tôi nghe tin cấp báo, có một lực lượng ‘đầu gấu’ đang ‘hành quân’ từ Nhà Thờ Lớn về Thái Hà để gây rối.

Chúng tôi sẽ cập nhật tin cho mọi người trong bản tin sau, bây giờ chúng tôi phải tới đến Thái Hà xem tình hình thế nào.

Xin mọi người đặc biệt cầu nguyện cho Thái Hà đêm nay được bình an.
 
Chỉ dẫn cách vượt tường lửa (bypassfirewall) của CSVN để vào các trang mạng mà bạn muốn
Thụy Nguyên
17:49 25/09/2008





Trang mạng có tên http://proxy.org có tới 24 ngàn địa chỉ proxy để vượt tường lửa. Danh sách proxy được cập nhật liên tục.

Tỉ dụ muốn vào http://vietcatholic.net. Xin vào 1 trong những proxy và làm như sau:
http://anonymouse.org/cgi-bin/anon-www.cgi/http://diachitrangweb

Ví dụ: http://anonymouse.org/cgi-bin/anon-www.cgi/http://vietcatholic.net
--> thì xem được trang vietcatholic.net

Cũng xin lưu ý ananonymouse.org cũng có thể sau một thời gian bị chặn thì dùng các proxy links khác như:
https://gb.asdf.ch/re/
https://nc.nutsinspace.com/re/
https://gi.liniumstaffing.com/re/


Xin thêm: Có nhiều anh chị em ở Việt Nam đã có kinh nghiệm vượt tường lửa. Nếu anh chị em có những đề nghị nào tiện lợi, dễ sử dụng, xin viết ta kinh nghiẹm của mình và gửi cho chúng tôi để chúng tôi có dịp chia sẻ với cộng đồng dân Chúa ở Việt Nam Email: conggiao@gmail.com
 
Xin cảm ơn
Viên Xuân
18:15 25/09/2008
Xin Cảm Ơn

Này bạn ơi làm ơn cho già hỏi:
Tuổi còn trẻ, sao vào đây lặn lội,
Dù biết dư có ngục tù tăm tối,
Roi điện, chó săn cảnh sát hung tàn.
Vây bủa khắp nơi không chừa một lối.

Một mình anh quì trước Mẹ Đồng Trinh,
Sốt sáng, bình yên khấn nguyện hết tình,
Dâng cho Mẹ những tháng ngày sắp tới,
Cho quê hương tìm lại ánh bình minh.

Anh quì đây quên trọn cả đời mình,
Không sợ, không buồn, không tiếc tương lai,
Đem hết tâm can cầu nguyện miệt mài,
Vì biết rằng bên anh còn có Mẹ.

Này bạn trẻ, cảm ơn anh nhiều nhé,
Cảm ơn nhiều gương anh dũng vô biên,
Chiếu sáng quê hương, chiếu sáng mọi miền,
Xua tăm tối, gian tham về địa ngục.

Này bạn trẻ, xin làm ơn ngoảnh lại,
Cho già này được nhìn thấy dung nhan,
Được ngưỡng soi gương can đảm vô vàn,
Để cúi đầu sâu hơn mà tạ tội.

Đức quốc 25.09.2008
 
Kiến nghị thư gởi chính phủ, Ủy Ban Nhân Quyền, các dân biểu trong Quốc Hội Hoa Kỳ
VietCatholic Network
18:28 25/09/2008
Kính thưa quý cha và anh chị em,

Trong những ngày gần đây, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã tăng tốc đàn áp cuộc đấu tranh cho công lý của người Công Giáo Hà Nội qua hàng loạt những vụ việc nghiêm trọng
1) Ngang nhiên đưa quân tới phá Tòa Khâm Sứ là tài sản hợp pháp của Giáo Hội Việt Nam
2) Cắt xén, thêm bớt, bóp méo những lời nói và sự thật để bôi nhọ danh dự hàng giáo phẩm Công Giáo
3) Cho du đảng đánh phá nhà thờ Thái Hà, lăng nhục các linh mục, tu sĩ và anh chị em giáo dân
4) Dọa giết Đức Tổng Giám Mục Hà Nội và các Linh Mục dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam
5) Cho côn đồ cộng sản tấn công Tòa Tổng Giám Mục Hà Nội, lấy đi tượng Đức Mẹ Sầu Bi tại Tòa Khâm Sứ và hành hung những người cầu nguyện

Nguy cơ của những hành động này có thể dẫn đến những xung đột nghiêm trọng giữa người Công Giáo đang bị bách hại và bọn du đãng do cộng sản xúi giục.

Xin tha thiết đề nghị quý cha và anh chị em góp phần bảo vệ Giáo Hội Mẹ Việt Nam bằng cách gửi thỉnh nguyện thư đến chính phủ các nước, đặc biệt là đến Ủy Ban Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo của Quốc Hội Hoa Kỳ, và các dân biểu nghị sĩ có thành tích can thiệp cho Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo tại Việt Nam. Những thư này là những thư mới nhất phản ảnh tình hình nghiêm trọng tại Việt Nam hiện nay.

Xin nhấn vào các dòng sau đây:

Thư gởi cho tổng thống George W. Bush
Thư gởi cho thủ tướng Úc Kevin Rudd
Thư gởi cho thủ tướng Anh Gordon Brown
Thư gởi cho U.S. Commission on International Religious Freedom
Thư gởi cho nhóm các dân biểu nghị sĩ:

Loretta Sanchez Zoe Lofgren
Member of Congress Member of Congress

Madeleine Bordallo Dana Rohrabacher
Member of Congress Member of Congress

Dan Burton James McGovern
Member of Congress Member of Congress

Stephen Cohen
Member of Congress
 
Sáng quá...! Những vì sao...!
Nắng Saigòn
20:09 25/09/2008
 
Liên Giáo sĩ, Tu sĩ và Cộng Đồng Giáo Dân Việt Nam tại Canada hiệp thông cầu nguyện cho Tổng Giáo Phận Hà Nội
LM. Phêrô Trần Thế Tuyên
20:19 25/09/2008

CẦU NGUYỆN VÀ BÀY TỎ LẬP TRƯỜNG



CẦU NGUYỆN

Liên Giáo Sĩ & Tu Sĩ Công Giáo Việt Nam tại Canada. Giáo dân Việt Nam trên toàn Canada. Xin chia sẻ một hiệp thông thiêng liêng trên nền tảng đức tin Cộng Giáo, cùng có Chúa là Cha. Xin chia sẻ thật sự tình thân thương ruột thịt trên nền tảng những người cùng quê Cha đất tổ, cùng một quê hương Mẹ Việt Nam với Hội Thánh Công Giáo Việt Nam nói chung và với Tổng Giáo Phận Hà Nội, chủ chăn và đàn chiên đang thật sự bị đàn áp vì đức tin và vì quyền lợi thiêng liêng của Giáo Hội Công Giáo quê nhà.

Để cụ thể hóa sự chia sẻ, sự hiệp thông thiêng liêng và ruột thịt nầy, tôi xin quí linh mục đang coi sóc các cộng đoàn Công Giáo Việt Nam trên toàn Canada, tùy hoàn cảnh mục vụ cho phép, có thể:

1) Dâng những thánh lễ cầu nguyện cho quê hương và cho Tổng Giáo Phận Hà Nội. Xin gợi ý bằng một vài thông tin về những đàn áp và bách hại mà Giáo Phận Hà Nội đang gánh chịu vì việc tranh đấu giành lại những tài sản và cơ sở của Giáo Hội, nhất là những hành động đàn áp bạo lực mới xảy ra trong những ngày gần đây. Xin quí Cha kêu kêu gọi bà con Công Giáo Việt Nam dâng những hy sinh, hãm mình, làm tuần Tam Nhật hay Cửu Nhật cầu nguyện cho Giáo Phận Hà Nội khổ đau.

2) Cuối lễ, xin mời cộng đoàn hướng về Thánh Cả Giuse, bổn mạng Giáo Hội hoàn vũ, của Tổng Giáo Phận Hà Nội và của Đức TGM Giuse Ngô quang Kiệt để đọc kinh “KHẤN THÁNH GIUSE CHO TỔNG GIÁO PHẬN HÀ NỘI”

KINH KHẤN THÁNH GIUSE CHO TỔNG GIÁO PHẬN HÀ NỘI

Lạy Thánh Giuse – Xưa nay không ai kêu cấu Cha mà vô hiệu – Cha có thần hế trước mặt Đức Chúa Trời - đến nỗi người ta có thể nói rằng: Chắc chắn, Chúa sẽ nhậm lời chúng ta cầu xin - nếu được Thánh Cả Giuse chuyển cầu.

Lạy Cha hiền – Xin cầu bàu cùng Chúa Giêsu cho chúng con - Khi còn ở thế gian nầy – Cha đã từng là Cha nuôi và là vị bảo vệ trung thành của Chúa con chí thánh – Nay xin Cha bàu cử cho chúng con bên toà Chúa – Chúng con xin trao phó Giáo Hội Việt Nam – Đặc biệt, Tổng Giáo Phận Hà Nội, chủ chăn và đàn chiên đang bị bách hại - bị đàn áp vì đức tin - và vì quyền lợi của Hội Thánh - vào cánh tay quyền năng của Chúa – cũng như vào sự che chở phù trì của Cha – Đấng được chọn làm quan Thầy của Giáo Hội hoàn vũ và của Giáo Phận Hà Nội.

Xin Cha thương giải gỡ giúp chúng con - để thêm một vinh quang mới vào bao nhiêu vinh quang sẵn có của Cha - Lạy Thánh Giuse nhân từ - chúng con tin tưởng – Cha không bỏ qua những người sầu khổ kêu cầu Cha - Chúng con sấp mình dưới chân Cha – Tha thiết nài xin Cha đoái thương đến những than van khóc lóc của anh chị em chúng con - Xin Cha lấy tình thương như áo choàng che phủ anh chị em đau khổ của chúng con - và xin chúc lành cho anh chị đang bị bách hại vì đức tin - Amen.

N.B.: Được sửa đổi và được phổ biến tạm thời xử dụng để cầu nguyện và tạo một chia sẻ ruột thịt thiêng liêng với Tổng Giáo Phận Hà Nội đau khổ.


BÀY TỎ LẬP TRƯỜNG

Liên Giáo Sĩ & Tu Sĩ Công Giáo Việt Nam ở Canada. Giáo dân Việt Nam trên toàn Canada trong đức tin Công Giáo và trong ý thức bảo vệ và tôn trọng nhân quyền xin bày tỏ lập trường:

1) Không chấp nhận việc dùng bạo lực để đàn áp hay khống chế người khác. Tất cả được Chúa sinh ra trong bình đẵng. Nhân phẩm và nhân quyền phải được nhìn nhận và tôn trọng, nhất là quyền tự do tôn giáo và quyền sở hữu những cơ sở tôn giáo. (Kinh Thánh và bản Tuyên Ngôn Liên Hiệp Quốc về nhân quyền nhìn nhận)

2) Những hành động: đập phá Tòa Khâm Sứ ở Hà Nội hôm 21.9.2008; chiếm cứ DCCT Ở Thái Hà cũng như bắt bớ, giam cầm và hành hung những giáo dân vô tội, chỉ tranh đấu trong ôn hòa cho quyền làm người và giữ đạo của mình là ác xấu và đáng lên án.

3) Liên Giáo Sĩ & Tu Sĩ Công Giáo Việt Nam tại Canada. Toàn thể Giáo Dân Công Giáo Việt Nam tại Canada xin dùng mọi cách làm cho thế giới biết về những hành động phi nhân, bất công và đàn áp tôn giáo đang xảy ra tại thủ đô Hà Nội, Việt Nam.

4) Liên Giáo Sĩ & Tu Sĩ Công Giáo Việt Nam tại Canada. Toàn thể Giáo Dân Công Giáo Việt Nam tại Canada xin dành tháng 10.2008 tháng Mân Côi, để cầu nguyện cho TGP Hà Nội, cho vị chủ chăn và đàn chiên luôn can cường như các Thánh Tử Đạo Việt Nam, Cha Ông của chúng ta ngày xưa.

5) Xin quí linh mục đang chăm sóc Cộng Đoàn Công Giáo Việt Nam tại Canada. Xin toàn thể Giáo Dân Công Giáo Việt Nam tại Canada thành tâm hiệp thông cầu nguyện và thuyết phục dư luận thế giới lên án hành động đàn áp người vô tội của Hà Nội.

Tất cả, xin hiệp ý cầu nguyện và xin cùng bày tỏ lập trường nêu trên. Tất cả được thực hiện trong ánh sáng đức tin và dưới sự đòi buộc của lương tâm Công Giáo.

Trong chúa Kitô, Mục Tử nhân lành

Lm. Phêrô Trần thế Tuyên

Chủ tịch Liên Giáo Sĩ & Tu Sĩ Công Giáo Việt Nam tại Canada
 
Có thêm hai Vườn Hoa Cầu Nguyện cho Nhà nước pháp quyền XHCNVN
Hà Thạch
22:37 25/09/2008
Có thêm hai Vườn Hoa Cầu Nguyện cho Nhà nước pháp quyền XHCNVN

Chuyện Toà Khâm sứ biến thành vườn hoa đã trở thành đề tài cho các cuộc chuyện trò của dân Hà Thành. Đây là công trình được thi công kỷ lục với thời gian ngắn nhất, cách thực hiện lạ nhất. Quá nhiều cái nhất khiến người ta nghi ngờ về sự minh bạch của Chính quyền Việt Nam trong dự án này. Nhiều người tự hỏi nếu Nhà nước có lý thì việc gì phải lén lút như thế. Nếu có lý thì tại sao phải có cảnh sát, chó săn…

Kịch bản vừa xảy ra tại Toà Khâm sứ cách nay một tuần, đang tiếp tục được công diễn tại khu đất 178 phố Nguyễn Lương Bằng. Vẫn kịch bản ấy: 4giờ sáng động thổ. Vẫn cách làm ấy: lén lút như kẻ trộm, với chó săn và cảnh sát chặn hết các nẻo đường, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Bên cạnh đó, hệ thống thông tin mở hết công suất, khi kết án giáo dân, khi tâng công nhà nước, khi qui kết các linh mục, tu sĩ vi phạm pháp luật, lúc hát các bài nhạc đỏ ca ngợi quê hương đất nước với một giọng hát não nề.

Nhiều người tự bảo: “Vậy là lại thêm một vườn hoa tưởng niệm nhà nước pháp quyền Xã hội chủ nghĩa”. Cũng đúng thôi, bởi đây là hai dự án mà các cấp lãnh đạo nhà nước đã bất chấp pháp lý và đạo lý.

Ai cũng biết nhà thờ Thái Hà vẫn đang tiếp tục công việc khiếu kiện. Khu đất 178 phố Nguyễn Lương Bằng vẫn đang trong vòng tranh tụng để xác định chủ sử dụng khu đất. Về mặt pháp lý, Nhà thờ Thái Hà có đầy đủ giấy tờ chứng minh quyền sử dụng hợp pháp khu đất này. Trong các lần tranh luận trước đây tại các cơ quan công quyền, phía nhà thờ luôn đẩy các quan chức vào thế bí.

Theo thông tin chúng tôi biết được, tại cuộc họp với Sở Tài nguyên Môi trường Hà Nội ngày 11/4/2008, ông tiến sĩ Trịnh Kiên Đĩnh – Phó giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường, kiêm trưởng Đoàn Thanh tra Liên ngành, khi bị đẩy vào thế bí đã văng tục trước mặt các linh mục, tu sĩ, khiến ông trưởng Ban Tôn giáo quận Đống Đa đã phải thốt lên một câu: “Đồ vô văn hoá”.

Cũng vẫn ông Trịnh Kiên Đĩnh, trong cuộc họp với nhà thờ Thái Hà tại UBND thành phố Hà Nội, ngày 17/9/2008, sau khi các linh mục nhà thờ Thái Hà đưa ra các lập luận hết sức thuyết phục và đặt ông câu hỏi rằng: “Ông giải thích sao về việc ngày 30/1/1961 chính quyền Hà Nội đã ký quyết định giao đất cho Xí nghiệp dệt Thảm len, trong khi các công văn của UBND lại nói rằng ngày 24/10/1961 linh mục Vũ Ngọc Bích đã ký giấy bàn giao để thực hiện thông tư số 73/TTg”, thì ông đã không còn biết phải trả lời thế nào bèn lý luận cùn: “Tôi đã hỏi các cụ cao niên, các cụ cho biết, thời đó, nó làm như thế: nó chủ trương, rồi thực hiện và cuối cùng ra nghị quyết, thông tư. Việc linh mục Bích ký giấy bàn giao để thực hiện Thông tư ra sau một năm là đúng”.

Không biết nhà nước này có bao nhiêu quan chức như ông tiến sĩ Trịnh Kiên Đĩnh, bí thì nói tục, nói càn.

Thực ra, ông Trịnh Kiên Đĩnh vẫn không càn và cùn bằng ông Vũ Hồng Khanh – Phó Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội. Theo chúng tôi được biết, cũng tại cuộc họp với Dòng Chúa Cứu Thế - giáo xứ Thái Hà ngày 17/9/2008, sau khi ông Phạm Xuân Hằng - Chủ tịch UBMTTQ thành phố Hà Nội - yêu cầu UBND thành phố Hà Nội phải trả lời nhà thờ bằng văn bản những kiến nghị chính đáng mà nhà thờ đã nêu, thì ông Phó chủ tịch UBND thành phố đã “chỉ đạo” cho thanh tra thành phố: “Các đồng chí về xem 5 cái thời điểm mà linh mục Bích đã ký giấy bàn giao, chọn một thời điểm thôi. Nếu phải cung cấp chứng cớ thì không phải là cung cấp hết, cái nào thấy có lợi thì cung cấp còn không có lợi thì thôi”.

Họp với nhau là thế, thế nhưng, cũng chỉ đúng một tuần sau, vẫn “đồng chí” Vũ Hồng Khanh đã ký quyết định biến khu đất 178 thành công viên cây xanh, bấp chấp các qui định pháp luật về Khiếu nại, tố cáo; bất chấp việc chính miệng ông đã tỉ mỉ hướng dẫn các linh mục, tu sĩ nhà thờ Thái Hà tiếp tục tiến trình khiếu nại theo Luật Khiếu nại, tố cáo; bất chấp chân lý và công lý.

Thực ra, trước khi UBND thành phố Hà Nội ra quyết định này, thì trước đó Công an Hà Nội, dưới sự chỉ đạo của Thiếu tướng Nhanh, đã lãnh trách nhiệm trước chính phủ giải quyết việc cầu nguyện ôn hoà của các giáo dân tại khu đất 178 phố Nguyễn Lương Bằng một cách bất chấp đạo lý. Theo nguồn tin từ chính nội bộ của ngành công an, ông thiếu tướng đã chỉ đạo cho một Giám đốc của một trung tâm cai nghiện xả một trại cai nghiện về Hà Nội để dọn dẹp vệ sinh. Những học viên này hoàn toàn không biết nhiệm vụ của mình và chỉ khi được bơm thuốc kích thích họ mới được dạy cho biết những gì phải làm.

Sáng hôm sau, báo chí loan tin, tối 21 tháng 9, có một “lực lượng quần chúng tự phát” do bức xúc đã kéo đến khu vực 178 phố Nguyễn Lương Bằng phá dỡ lều bạt và các vật dụng khác. Tuy nhiên, có điều đặc biệt là, chỉ một lúc sau, khu linh địa Đức Bà đã được “lực lượng quần chúng tự phát” dọn dẹp sạch sẽ. Các lều bạt, vật dụng được xếp vào một chỗ, ngăn nắp và sáng hôm sau được các chiến sĩ cảnh sát hiện trường bán cho các chị đồng nát. Chuyện đó cho thấy không hề có “lực lượng tự phát”. Tất cả đã được chính quyền sắp đặt, lên chương trình cụ thể.

Khu vực 178 phố Nguyễn Lương Bằng đang được gấp rút tiến hành xây dựng các hạng mục công trình. Các công nhân được chỉ đạo làm việc thâu đêm suốt sáng để che lấp những bất công trong cách hành xử của chính quyền và để nhanh chóng làm vơi đi những vết đen đang ngày càng lộ rõ trên gương mặt của những nhà lãnh đạo đang hô hào toàn dân xây dựng một nhà nước pháp quyền XHCN.

Qua vụ việc này, nhiều người có lương tri, yêu chuộng công lý và sự thật đã có dịp chứng kiến sự tàn bạo của chính quyền cộng sản, việc coi thường pháp luật của các quan chức Hà Nội, sự tha hoá trong nội bộ chính quyền từ Trung ương tới địa phương.

Qua vụ việc này, ai cũng có thể thấy cái ác mang bộ mặt CS đã lộ rõ nguyên hình. Sự tha hoá về đạo đức, sự bất chấp lương tri đang được chính quyền CS cổ võ nhằm bảo vệ chế độ, bằng những mệnh lệnh, những chỉ đạo của cấp trên.

Những ngày qua, người ta có cảm tưởng được sống lại “thời cải cách ruộng đất” với những màn đấu tố các Giám mục, linh mục, tu sĩ, những ai yêu chuộng công lý và hoà bình, bằng những xuyên tạc, mạ lị, đổi trắng thay đen…nhằm đẩy những người yêu công lý, muốn xây dựng một nhà nước pháp quyền ra khỏi xã hội. Trong khi đó, những kẻ “phản động thật sự” - những kẻ đang kìm hãm sự phát triển của đất nước - là những quan chức thành phố Hà Nội đang giả nhân nghĩa rêu rao về một nền đạo đức XHCN, nhưng cũng chỉ lôi kéo và qui tụ quanh mình những thành phần bất hảo và dùng họ để thực hiện mục tiêu của mình.

Thêm một vườn hoa nữa được hình thành, bất chấp pháp lý và đạo lý; bất chấp công lý và sự thật. Vườn hoa này không biết tên gọi của nó sẽ là gì, nhưng đây mãi mãi sẽ là vườn hoa tưởng niệm một Nhà nước pháp quyền XHCN.

Thế nhưng nhìn một khía cạnh khác, thì có lẽ đây cũng là một giải pháp chuyển tiếp tốt. Vì dĩ nhiên ai cũng có thể đoán ra là Nhà nước ngay lập tức không bao giờ muốn trả lại TKS và khu đất Thái hà đâu, vì nhiều lý do ai cũng biết. Cho nên Nhà nước đi đến giải pháp là biến nó thành vườn hoa để đánh lừa dư luận và tưởng làm như thế là việc cầu nguyện đòi công lý của người Công giáo Hà nội sẽ chấm dứt vì không còn TKS hay đất Thái hà để đòi.

Nhà nước và các tham quan đã lầm! Người công giáo cầu nguyện đâu có cần phải có tượng Đức Mẹ và Thánh giá (vì đám ô hợp đã cướp đi mất). Nhưng Chúa ở khắp mọi nơi và ở trong lòng những người có đức tin, nên ở đâu cũng cầu nguyện được, và Đức Mẹ sẽ cùng đồng hành với con cái của mình qua các buổi cầu nguyện. Giờ đây Nhà nước đã làm sạch sẽ hai nơi thành công viên, do vậy cũng là những nơi rất lý tưởng để mỗi cuối tuần anh chị em Công giáo tiếp tục đến đó tham quan và cầu nguyện tiếp tục. Thế lại không tốt hay sao? Vì mục tiêu ngay từ đầu là cầu nguyện cho Công lý được thể hiện trên quê hương cơ mà! Nay lại có chỗ cầu nguyệnkhang trang, có hoa tươi, có cảnh đẹp, tâm hồn dễ nâng lòng lên với Chúa lắm! Trước đây chúng ta phải đứng bên lề đường để cầu nguyện, nay thì được vào chính diện để nguyện cầu. Chả lẽ Nhà Nước lại lại tiếp tục cử mỗi cuối tuần hay mỗi ngày vài ba trăm anh công an tiếp tục canh chừng những người cầu nguyện này nữa hay sao?

Vì thế hai công viên mới này sẽ là “Công viên Cầu nguyện TKS” và “Công viên Cầu nguyện Thái Hà”.

Tạ ơn Chúa, Amen

Hà Nội, ngày 26 tháng 9 năm 2008
 
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền: Núi Sấm Sét
Nguyễn Ngọc Danh
13:12 25/09/2008

NÚI SẤM SÉT - Thunder Mountain



Ảnh của Nguyễn Ngọc Danh (Ở Rocky Mountain, Colorado)

Hôm nay đáng ghi muôn đời

Hôm nay Chúa thương dân Người

Hôm nay Chúa đem dân Người lên Núi Sion.

(Trích Thánh ca Lên Núi Sion)

Click here to go to PhotoArt Meditation Room - Phòng Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền